HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1652


Phượng Thư nghe nói lấy làm lạ, nói:
Cái con ngốc lại khéo gặp thằng ngốc như thế, chả trách hôm lục soát các đồ tang vật. Nó
vẫn bình tĩnh xem như chẳng có việc gì. Quả là một người tính tình cứng rắn! Kể ra thì
tôi cũng chẳng công đâu mà dây vào những việc ấy. Có điều như chị vừa nói đó việc này
cũng đáng thương. Thôi thì chị về nói với bà ấy để tôi bàn với cậu Hai sẽ sai anh Lai
Vượng đến thu xếp cho xong.
Phượng Thư cho người ấy về rồi, mới sang nhà Giả mẫu.
Một hôm Giả Chính đang ngồi đánh cờ với Thiềm Quang, được thua không xê xích nhau
mấy. Chỉ còn một góc chưa rõ ra sao, đang còn giằng co nhau. Bỗng thấy người hầu trai
vào trình:
Cậu cả Phùng muốn vào gặp ông lớn.
Mời vào đây.
Người hầu trai ra mời. Phùng Tử Anh đi vào. Giả Chính ra đón, mời vào thư phòng ngồi.
Tử Anh thấy ông ta đang đánh cờ, liền nói:
Xin bác cứ việc đánh. Cháu cũng tới xem chơi. Thiềm Quang nói:
Cờ của tôi thì kém lắm, chẳng có gì đáng xem cả. Tử Anh nói:
Ông nói khiêm tốn! Xin cứ đánh thôi. Giả Chính nói:
Có việc gì cần không? Tử Anh nói:
Không có việc gì cần. Bác cứ đánh, cháu ngồi xem, học ít nước. Giả Chính nói với Thiềm
Quang:
Cậu Cả đây là bạn thân của chúng tôi, nếu không có gì cần, thì chúng ta đánh cho xong
ván này rồi sẽ nói, bây giờ cậu Cả ngồi đây xem cho vui.
Tử Anh hỏi:
Có đánh cuộc không? Thiềm Quang nói:
Có đấy. Tử Anh nói:
Nếu có đánh cuộc thì không nên nói nhiều. Giả Chính nói:
Nói nhiều cũng không can gì. Ông ta có thua mười lạng bạc đi nữa cũng chẳng chịu đưa
ra đâu. Sau này chỉ có cách phạt ông ta phải sửa bữa chén thôi.
Thiềm Quang cười nói:
Cái ấy thì được lắm. Tử Anh nói:
Bác và ông Thiềm đánh ngang quân phải không? Giả Chính nói:
Trước kia đánh ngang quân, ông ta thua; giờ chấp cho hai nước, ông ta cũng thua, thường
lại xin hoãn đôi nước, không cho hoãn thì ông ta cứ cuống lên.
Thiềm Quang cũng cười nói:
Làm gì có thế. Giả Chính nói:
Anh cứ nhìn mà xem.
Vừa nói vừa đánh xong ván cờ. Tính ra thì Thiềm Quang thua mất bảy quân. Phùng Tử
Anh nói:
Ván cờ này mà thua là vì bí nước. Cờ bác ít bí nước, cho nên chồng. Giả Chính nói với
Tử Anh:
Xin lỗi. Bây giờ chúng ta nói chuyện thôi. Tử Anh nói:
Cháu mấy hôm nay không gặp hai bác. Vậy một là đến thăm. Hai là có ông quan quen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.