HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1667

trực giúp cho người ta. Vậy xin chú cứ đi. Lại Đại mà về thì cháu bảo anh ta giữ bọn
chúng lại. Đừng nói gì cả. Đợi ngày mai chú về sẽ phân xử. Nếu thằng Cần có đến, cũng
không cần nói rõ. Xem ngày mai khi gặp chú, nó sẽ nói thế nào?
Giả Chính nghe nói có lý, đành phải đi túc trực ở nha môn. Giả Liễn nhân lúc rỗi định về
phòng, vừa đi vừa giận thầm. Vì việc dùng Giả Cần là do vợ mình, muốn trách vợ thì
hiện vợ vẫn ốm đành phải tạm thời chịu nhịn.
Bọn người hầu cứ thế một truyền mười, truyền đến nhà trong. Bình Nhi biết trước, vội
vàng nói với Phượng Thư. Phượng Thư hôm nọ bị khiếp sợ quá, ngủ không được, trong
mình mỏi mệt sững sờ, đang nghĩ đến câu chuyện ở chùa Thiết Hạm. Nghe nói ở bên
ngoài có người dán giấy nặc danh, chị ta giật nẩy mình hỏi: Giấy dán nói việc gì?
Bình Nhi buột miệng trả lời, vì không để ý nên nói lầm:
Có gì quan trọng đâu. Chỉ là câu chuyện ở am Mạn Đầu đấy thôi.
Phượng Thư vốn lo lắng sẵn, nghe nói là câu chuyện ở am Mạn Đầu. Có tật giật mình, sợ
quá, nói không ra lời, hỏa bốc mạnh, mắt hoa, ho sù sụ, khạc ra một cục máu. Bình Nhi
hoảng hốt lên nói:
Ở am Thủy Nguyệt thì chẳng qua là việc bọn ni cô, đạo cô đấy thôi. Mợ làm gì mà hoảng
lên thế?
Phượng Thư thấy nói là am Thủy Nguyệt, tinh thần mới trấn tĩnh liền nói:
Ái chà. Đồ ngu ngốc ở đâu! Thế thì am Thủy Nguyệt hay là am Mạn Đầu?
Ban đầu tôi nghe lầm, nói là am Mạn Đầu. Sau mới vỡ lẽ không phải là am Mạn Đầu mà
là am Thủy Nguyệt, nên vừa rồi tôi quen miệng nói lầm là am Mạn Đầu.
Ta cũng biết là am Thủy Nguyệt. Chứ am Mạn Đầu thì can gì đến ta! Việc ở am Thủy
Nguyệt nguyên là ta bảo cháu Cần trông nom, chắc hẳn nó bớt xén lương tháng của họ
chứ gì?
Tôi nghe hình như không phải là chuyện lương tháng mà là câu chuyện bẩn thỉu.
Kệ xác nó! Cậu Hai đâu rồi?
Nghe nói ông lớn nổi giận nên cậu Hai cũng phải ở luôn bên ấy. Tôi nghe câu chuyện rắc
rối, có dặn bọn họ không được làm ầm lên. Không rõ các bà đã biết chưa. Lại nghe nói
ông lớn sai ông Lại đi bắt bọn con gái ấy rồi. Giờ để tôi ra ngoài nghe ngóng xem sao.
Theo ý tôi mợ hiện ốm, đừng nên nghĩ đến việc vớ vẩn của họ.
Đang nói thì Giả Liễn đi vào, Phượng Thư định hỏi nhưng thấy chồng sắc mặt hầm hầm,
nên vờ làm như không biết.
Giả Liễn ăn cơm chưa xong thì Lai Vượng vào nói:
Ngoài ấy mời cậu. Lại Đại đã về rồi. Giả Liễn nói: Thằng Cần có đến không?
Có ạ.
Anh đi ra nói với Lại Đại là ông lớn đi vắng, hãy đem bọn con gái ấy giữ tạm trong vườn
đợi mai ông lớn về sẽ đưa vào cung. Chỉ bảo thằng Cần ở lại trong thư phòng chờ tôi.
Lai Vượng vâng lời đi ra.
Giả Cần vào thư phòng, thấy bọn người hầu thì thầm chỉ trỏ với nhau, chẳng biết họ nói
gì. Xem tình hình này, Giả Cần thấy không phải trong cung gọi người, muốn hỏi thì lại
không tiện, trong bụng ngờ vực, bỗng thấy Giả Liễn đi ra. Giả Cần hỏi thăm sức khỏe rồi
buông tay đứng hầu, nói:
Không biết quý phi truyền gọi bọn con gái vào cung tức khắc có việc gì, làm chúng cháu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.