HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1838

Bảo Thoa vốn không biết, nghe a hoàn bên nhà Giả mẫu đến mời, và nói:
Dì đã đến, mời mợ Hai sang. Bảo Thoa vui mừng, ăn mặc như thường, đi sang, định gặp
mẹ mình, thì thấy Bảo Cầm và Hương Lăng đều ở đấy. Lại thấy bọn thím Lý cũng đến cả,
nghĩ bụng chắc là những người này biết việc nhà mình xong xuôi rồi nên đến hỏi thăm.
Bảo Thoa liền đến hỏi thăm thím Lý, chào Giả mẫu, nói chuyện với mẹ mấy câu, rồi cùng
chị em họ Lý thăm hỏi nhau.
Tương Vân đứng bên cạnh nói:
Mời các bà ngồi xuống, để chị em chúng tôi mừng tuổi cho chị.
Bảo Thoa nghe nói ngẩn người ra, nghĩ ngợi một lúc: “không phải ngày mai là sinh nhật
của mình à?” Chị ta liền nói:
Chị em đến thăm bà là phải, còn nói là vì sinh nhật của tôi thì nhất định không dám. Đang
lúc đó thì Bảo Ngọc cũng đến hỏi thăm sức khỏe Tiết phu nhân và thím Lý. Thấy Bảo
Thoa đang khiêm nhượng, anh ta trong bụng đã tính toán sẵn việc ăn mừng sinh nhật của
Bảo Thoa, nhân vì trong nhà công việc rối ren, nên cũng không dám nhắc với Giả mẫu.
Nay thấy bọn Tương Vân định mừng, anh ta liền vui mừng, nói:
Ngày mai mới đúng là sinh nhật. Cháu đang định thưa với bà đấy. Tương Vân cười nói:
Khéo trơ chưa? Bà còn đợi anh nói nữa à? Anh thử nghĩ xem những người này vì sao mà
đến đây? Đó là vì bà mời đến đấy.
Bảo Thoa nghe nói, trong bụng chưa tin. Lại nghe Giả mẫu nói với mẹ mình:
Tội nghiệp con Bảo về làm dâu một năm nay, trong nhà cứ xảy ra hết việc này đến việc
khác, chưa khi nào làm được lễ sinh nhật cho nó. Hôm nay tôi làm lễ sinh nhật cho cháu,
mời dì và các bà đến chúng ta nói chuyện cho vui.
Tiết phu nhân nói:
Cụ giờ đây mới được yên tâm. Nó là con cháu, chưa có gì hiếu kính cụ, mà lại làm cho cụ
bận lòng!
Tương Vân nói:
Cụ yêu nhất là anh Hai, không lẽ lại không yêu chị Hai hay sao. Vả lại, chị Bảo cũng
đáng được cụ làm lễ sinh nhật. Bảo Thoa cúi đầu không nói gì.
Bảo Ngọc nghĩ thầm: “Mình tưởng cô Sử đi lấy chồng rồi, thế nào cũng đổi tính khí đi,
nên mình không dám gần, mà chắc cô ta cũng chẳng còn để ý gì đến mình; nhưng nghe

lời nói của cô ta, thì ra vẫn giống như trước. Không hiểu sao mà cô nhà mình

89

về nhà

chồng rồi xem chừng e lệ hơn trước, nói cũng không ra câu nữa?”
Bỗng thấy a hoàn nhỏ vào nói:
Cô Hai đã về.
Sau đó, Lý Hoàn và Phượng Thư đều đến. Mọi người chào hỏi nhau. Nghênh Xuân nhắc
đến việc cha ra đi, và nói:
Cháu đã định về gặp một chút, nhưng anh ấy không cho về nói là nhà ta đang lúc đen đủi,
đừng có vương lấy vào mình. Cháu cãi không được nên không về, rồi khóc luôn hai ba
ngày.
Phượng Thư nói:
Hôm nay sao họ lại cho cô về? Nghênh Xuân nói:
Anh ấy lại bảo, ông Hai lại được tập chức, có thể đi lại không can gì, nên mới cho tôi về.
Nghênh Xuân nói rồi lại khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.