HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1885


Bọn người nhà nghe nói, càng khiếp sợ run rẩy không chạy được nữa. Người ấy cứ đứng
đấy kêu ầm lên. Trong bọn người nhà có một người mắt hơi tinh, nhận ra anh ta. Các bạn
có biết là ai không? Anh ta chính là Bao Dũng mà nhà họ Chân cử đến. Thấy anh ta, bọn
người nhà hơi vững dạ, liền run lập cập và nói:
Có một thằng chạy rồi? Có thằng thì đang ở trên mái nhà đấy.
Bao Dũng giậm chân một cái, nhảy thót lên mái nhà, đuổi theo bọn cướp. Bọn cướp biết
rõ nhà họ Giả không có đàn ông. Ban đầu chúng đứng ngoài sân nhìn trộm vào phòng
Tích Xuân, thấy có một ni cô tuyệt đẹp, liền nảy ra ý dâm dục. Chúng lại khinh người
trong nhà đều là con gái đang khiếp sợ, nên định phá cửa mà vào. Vì thấy bên ngoài có
người đuổi theo, chúng liền leo lên mái nhà. Thấy ít người, chúng định chống cự. Chợt
một người nhảy lên mái nhà đuổi theo. Bọn cướp thấy chỉ có một người, càng không để
ý, liền rút đao chống đỡ. Bao Dũng hết sức đánh một côn, một tên ngã lăn xuống dưới
nhà, còn các tên khác chạy như bay, vượt qua tường, qua vườn mà ra. Bao Dũng cũng
chạy theo đuổi hết. Không ngờ trong vườn đã nấp sẵn mấy tên, chờ để chuyển của đã
cướp được. Bọn chúng đã chuyển được một số. Thấy đồ đảng của chúng chạy ra, chúng
liền giơ khí giới lên để hộ vệ. Khi thấy chỉ có một người đuổi theo, chúng nghĩ rằng ít
không địch nổi nhiều, nên chúng trở lại đón đánh, Bao Dũng thấy thế nổi giận nói:
Bọn giặc cỏ này! Chúng mày dám địch với ông à? Bọn giặc nói:
Một người trong bọn chúng ta bị nó đánh ngã, không biết chết hay sống. Chúng ta phải
cướp nó ra mới được.
Bao Dũng nghe tiếng, vội chạy lại đánh. Bọn giặc bốn năm tên múa khí giới vây chặt lấy
Bao Dũng đâm chém lung tung. Bọn canh đêm ở ngoài cũng đều mạnh dạn đuổi tới. Bọn
giặc thấy đánh không nổi, đành phải bỏ chạy.
Bao Dũng còn định đuổi nữa, nhưng chạm phải một cái rương. Anh ta đứng lại nhìn, nghĩ
bụng: đồ đạc chưa mất, mà bọn giặc đã trốn xa, nên cũng không đuổi nữa, liền bảo mọi
người thắp đèn lên soi. Thấy dưới đất chỉ có mấy cái rương không, anh ta sai người đưa
cất đi. Bao Dũng muốn chạy ngay lên nhà trên nhưng không thuộc đường lối. Đi đến bên
nhà Phượng Thư, thấy đèn đuốc sáng trưng, anh ta liền hỏi:
Ở đây có cướp không?
Bình Nhi ở trong nhà run rẩy trả lời:
Ở đây không mở cửa, chỉ nghe nhà trên kêu la nói có kẻ cướp. Anh đến đấy xem.
Bao Dũng chưa tìm ra lối, thì xa xa thấy bọn canh đêm đi đến, liền theo họ cùng tìm đến
nhà trên. Tới nơi, thấy cửa ngõ mở toang bọn canh đêm đang khóc lóc ở đấy.
Một lát sau Giả Vân và Lâm Chí Hiếu vào, thấy mất cướp, mọi người đều hoảng lên. Vào
trong xem xét, thì thấy cửa phòng Giả mẫu đã mở tung. Đem đèn soi, thấy khóa bị bẻ
gãy. Vào tròng phòng thấy rương tủ đều bị mở toang. Họ liền mắng bọn đàn bà canh
đêm:
Các người đều là người chết cả. Kẻ trộm vào, các người không biết à? Bọn người canh
đêm khóc lóc và nói:
Mấy đứa chúng tôi chia phiên nhau mà canh. Vào khoảng canh hai và canh ba, cứ đi đi
lại lại, không khi nào nghỉ chân. Các người kia thì canh vào khoảng canh tư và canh năm.
Chúng tôi vừa mới thay ban ra nghỉ thì nghe bọn họ kêu lên, nhưng không thấy người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.