HỒNG LÂU MỘNG - Trang 311

Hôm nọ tôi cho mang hai bao chè sang biếu, cô đi đâu không có nhà?
Đại Ngọc nói:
Thế mà tôi quên mất đấy, xin cảm ơn chị. Phượng Thư nói:
Uống có ngon không? Bảo Ngọc đỡ lời ngay:
Chẳng biết người khác uống thế nào, chứ tôi thì không thấy ngon gì. Bảo Thoa nói:
Chè ấy sắc không đẹp, nhưng vị cũng ngon đấy. Phượng Thư nói:
Đó là chè của nước Xiêm La đem cống, tôi uống cũng chẳng thấy ngon, không bằng chè
của chúng ta thường dùng.
Đại Ngọc nói:
Chẳng biết tì vị các người ra sao, còn tôi uống thì thấy ngon.
Bảo Ngọc nói:
Cô cho là ngon thì mang cả chè ở bên tôi về mà uống. Phượng Thư nói:
Bên tôi cũng hãy còn nhiều.
Đại Ngọc nói:
Có còn thật không, để tôi cho người sang lấy. Phượng Thư nói:
Không cần. Ngày mai tôi muốn nhờ cô một việc, tôi sẽ cho người mang sang một thể?
Đại Ngọc cười nói:
Chị em nghe đấy, mới được một ít chè, mà chị ấy đã lại định sai phái rồi. Phượng Thư
cười nói:
Mới nói nhờ một tý, cô đã giở chuyện chè với nước ra. Đã uống nước chè của nhà người
ta, mà lại không chịu làm con dâu nhà người ta à?
Mọi người cười rộ lên. Đại Ngọc đỏ mặt quay đầu đi chỗ khác, không nói một câu. Lý
Hoàn cười nói với Bảo Thoa:
Câu khôi hài của thím Hai hay đấy. Đại Ngọc nói:
Khôi hài gì! Chẳng qua là những giọng lưỡi bần tiện làm cho người ta chối cả tai. Nói
xong nhổ toẹt một cái.
Phượng Thư cười nói:
Khéo mơ hồ! Cô làm dâu nhà này không đáng hay sao? Rồi trỏ vào Bảo Ngọc nói:
Cô thử xem, con người không xứng đáng sao? Dòng họ không xứng đáng sao? Nề nếp và
gia tư không xứng đáng sao? Có cái gì làm cô đáng xấu hổ nào?
Đại Ngọc đứng dậy chạy ra. Bảo Thoa gọi lại:
Cô Tần đâm cuống rồi! Không trở lại à! Bỏ đi thì còn ra làm sao nữa. Nói xong đứng dậy
kéo Đại Ngọc lại.
Hai người vừa trở về đến cửa, gặp dì Triệu và dì Chu đến thăm Bảo Ngọc. Bảo Ngọc và
mọi người đều đứng dậy mời ngồi, duy Phượng Thư vẫn cười đùa với Đại Ngọc không
để ý đến.
Bảo Thoa đương muốn nói thêm, thì có a hoàn bên Vương phu nhân đến nói:
Bà mợ sang chơi đấy, mời các mợ các cô về chào.
Lý Hoàn vội gọi Phượng Thư đi ra. Dì Triệu và dì Chu cũng ra. Bảo Ngọc nói:
Tôi không thể đi được, xin chị em đừng để mợ sang đây. Cô Lâm hãy ngồi lại một tí, tôi
có câu chuyện muốn nói.
Phượng Thư quay lại bảo Đại Ngọc:
Có người đang muốn nói chuyện với cô đấy, hãy trở lại đã. Rồi đẩy Đại Ngọc một cái và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.