HỒNG LÂU MỘNG - Trang 826


Giả mẫu nói trước:
Ta bỏ ra hai mươi lạng. Tiết phu nhân cười nói:
Tôi cũng theo cụ, xin bỏ hai mươi lạng. Hình phu nhân, Vương phu nhân cười nói:
Chúng con không dám sánh với cụ, xin kém một bực, mỗi người góp mười sáu lạng thôi.
Vưu thị và Lý Hoàn cũng cười nói:
Chúng cháu thế nào cũng phải kém một bực, mỗi người xin góp mười hai lạng. Giả mẫu
liền bảo Lý Hoàn:
Cháu là đàn bà góa không làm gì, lấy tiền đâu ra mà góp. Thôi ta góp hộ cho.
Phượng Thư vội cười nói:
Xin cụ đừng cao hứng quá, nên tính kỹ đã rồi hãy chuốc lấy việc. Một mình cụ đã phải
nhận hai phần, bây giờ lại góp cho chị Lý. Lúc cao hứng cụ nói thế, chốc nữa nghĩ xót
ruột lại lẩm bẩm: chỉ vì con Phượng mà ta phải tốn kém. Rồi ngon ngọt dỗ dành cháu
phải bù ngấm bù ngầm ba bốn lần tiền vào đó. Cháu có phải mơ ngủ đâu!
Mọi người nghe nói cười ầm lên.
Giả mẫu cười nói:
Cứ như ý cháu thì làm thế nào? Phượng Thư cười nói:
Chưa đến ngày sinh nhật, cháu đã thấy khó chịu rồi. Tự mình chẳng bỏ ra lấy một đồng,
mọi người phải lo lắng hộ, như thế cháu chẳng đành lòng tí nào. Chi bằng để cháu góp hộ
phần cho chị Lý. Đến hôm ấy cháu ăn thêm mấy miếng nữa, thế là sung sướng lắm rồi.
Bọn Hình phu nhân đều cho là phải, Giả mẫu mới nghe lời.
Phượng Thư lại cười nói:
Cháu còn muốn nói một câu này nữa; riêng phần cụ đã hai mươi lạng, lại còn phải góp
phần cho cô Lâm và chú Bảo; phần dì Tiết đã hai mươi lạng, lại phải góp cho cô Bảo, như
thế là công bằng. Còn hai mẹ, mỗi vị có mười sáu lạng, phần mình đã ít lại không hề góp
cho ai, như thế chẳng công bằng tý nào. Cụ chịu thiệt nhiều quá!
Giả mẫu cười ầm lên, nói:
Cháu Phượng lúc nào cũng về hùa với ta. Nó nói rất phải. Nếu không có cháu thì ta bị
bọn họ lừa rồi!
Phượng Thư cười nói:
Xin cụ cứ bắt hai mẹ phải nhận phần của hai người kia, mỗi vị góp thêm một phần là
đúng.
Giả mẫu nói:
Công bằng lắm, cứ nên làm như thế. Mẹ Lại Đại đứng dậy cười nói:
Như thế là không đúng! Tôi tức thay cho hai bà. Một bên là nàng dâu, một bên là cháu
gái nội, mà không về hùa với mẹ chồng và bà cô

11

, lại đi bênh người khác, như thế là

nàng dâu cũng như người ngoài, cháu nội thành ra cháu gái ngoại mất!
Giả mẫu và mọi người nghe nói cười ầm lên. Mẹ Lại Đại lại hỏi:
Các mợ góp mười hai lạng thì chúng tôi phải kém đi một bực chứ? Giả mẫu nói:
Không được, các bà tuy đáng kém một bực, nhưng tôi biết các bà đều là tài chủ cả.
Địa vị tuy kém, nhưng tiền thì lại nhiều hơn họ. Các bà nên đóng bằng họ mới phải. Giả
mẫu lại nói:
Còn các cô, chẳng qua góp tý thôi, mỗi người góp một tháng lương là đủ. Lại quay lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.