HỒNG LÂU MỘNG - Trang 827

bảo Uyên Ương:
Bọn chúng bay họp nhau lại bàn việc góp tiền đi.
Uyên Ương vâng lời, đi một lúc rồi dắt Bình Nhi, Tập Nhân, Thái Hà đến, lại còn mấy a
hoàn nữa, người hai lạng, kẻ một lạng, ai nấy đều góp cả.
Giả mẫu hỏi Bình Nhi:
Không nhẽ mày không làm sinh nhật cho chủ mày à? Sao lại góp vào đám này?
Cháu làm riêng không kể, đây là việc công, cháu cũng xin góp một phần.
Con bé này thế mới ngoan chứ. Phượng Thư lại cười nói:
Trên dưới góp đủ rồi. Còn hai bà dì, có đóng hay không, cũng nên hỏi một lời cho phải lẽ,
nếu không các bà lại cho là khinh.
Giả mẫu nói:
Phải đấy! Quên họ thế nào được? Chỉ sợ họ không được rỗi, bảo một đứa a hoàn đến hỏi
xem.
A hoàn đi một lúc về trình: “Mỗi vị xin góp hai lạng”.
Giả mẫu vui cười nói:
Mang bút giấy lại đây, tính xem được bao nhiêu. Vưu thị khẽ mắng Phượng Thư:
Con ranh con tham quá! Các bà các thím góp tiền lại làm sinh nhật cho mày, còn chưa đủ
à? Sao mày kéo cả hai người nghèo xác này vào!
Phượng Thư khẽ cười nói:
Đừng có nói bậy! Chốc nữa ra ngoài tôi sẽ kể tội cho chị! Họ làm gì mà khổ? Họ có tiền
đem cho người khác cũng uổng, chi bằng giữ lại để chúng ta cùng vui.
Số tiền đã góp đầy đủ cộng lại được hơn một trăm năm mươi lạng. Giả mẫu nói:
Làm tiệc vui một ngày không hết đâu. Vưu thị nói:
Không mời khách ngoài, tiệc rượu lại không tốn mấy, món tiền này tiêu làm ba ngày cũng
đủ. Trước hết, hát không phải mất tiền, đỡ được món ấy.
Giả mẫu nói:
Cháu Phượng xem bọn nào hát hay thì gọi! Phượng Thư nói:
Bọn hát ở nhà, chúng ta đã nghe chán rồi. Bây giờ chịu tốn ít tiền, gọi bọn khác đến hát.
Giả mẫu nói:
Việc này ta giao cho vợ cháu Trân, đừng để cho cháu Phượng phải lo nghĩ đến, cho nó
nghỉ một ngày mới phải.
Vưu thị vâng lời, nói chuyện một lúc, ai cũng biết Giả mẫu mệt, liền dần dần ra về. Vưu
thị đưa Hình phu nhân, Vương phu nhân ra, rồi đến đằng Phượng Thư bàn việc làm sinh
nhật, Phượng Thư nói:
Chị không cần hỏi tôi, chỉ theo ý cụ mà làm là đủ.
Cái con ranh này, mày tốt số quá! Tao tưởng có việc gì kia! Thành ra gọi chúng tao đến
chỉ có việc ấy thôi. Góp tiền chưa đủ, lại còn phải lo liệu các cái nữa. Mày định tạ tao cái
gì nào?
Chị đừng giở trò nữa! Tôi có gọi chị đến đâu mà phải tạ! Nếu chị sợ phải lo thì vào trình
với cụ sai người khác cũng được.
Xem kìa, nó vênh cái mặt lên thế đấy! Tao bảo cho mày hay, hãy dẹp cái lối ấy đi. Nước
đầy thì trào đấy!
Hai người lại nói chuyện một lúc nữa, Vưu thị mới ra về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.