HỒNG LÂU MỘNG - Trang 916

Đại Ngọc viết rồi lắc đầu cười nói: Câu mở đầu thường lắm. Tương Vân lại nói: Đọc
nhanh lên!
Bảo Ngọc cười đọc:
Tìm xuân, hỏi chạp tới bồng lai.
Đại Ngọc, Tương Vân đều gật đầu cười nói: Cũng hơi có tứ đấy. Bảo Ngọc lại đọc:
Cần chi Đại Sĩ lưng bình móc,
Xin hẳn Sương Nga một nhánh mai.
Đại Ngọc viết rồi lắc đầu nói: Chỉ khéo vặt đấy thôi. Tương Vân lại gõ một cái, Bảo
Ngọc cười đọc:
Gạt tuyết đỏ đi đời bớt lạnh,
Kéo mây tía xuống bụi thêm mùi.
Nhà thơ ai tiếc thân gầy guộc,
Áo dính đầy rêu trước phật đài.
Phỏng Diệu Ngọc Khất Hồng Mai
(Thăm Diệu Ngọc xin hồng mai)
Phiên âm
Tửu vị khai tôn cú vị tài,
Tầm xuân vấn lạp đáo bồng lai.
Bất cầu Đại Sĩ bình trung lộ,
Vị khất Thường Nga hạm ngoại mai.
Nhập thế lãnh khiêu hồng tuyết khứ,
Ly trần tái cát tử vân lai.
Tra nha thuỳ tích thi kiên sấu,
Y thượng do triêm phật viện đài.
Dịch thơ
Thơ chửa làm xong rượu chửa mời,
Tìm xuân, hỏi chạp tới bồng lai.
Cần chi Đại Sĩ lưng bình móc,
Xin hẳn Sương Nga một nhánh mai.
Gạt tuyết đỏ đi đời bớt lạnh,
Kéo mây tía xuống bụi thêm mùi.
Nhà thơ ai tiếc thân gầy guộc,
Áo dính đầy rêu trước phật đài.
Đại Ngọc viết xong, Tương Vân đương bàn thơ, thấy mấy a hoàn chạy đến nói:
Cụ đến đấy!
Mọi người vội ra đón, cười nói: Sao người cao hứng thế?
Nói xong, trông đằng xa thấy Giả mẫu khoác áo che tuyết đội mũ bằng lông chuột, ngồi
trên kiệu nhỏ, che dù xanh, bọn Hổ Phách, Uyên Ương và năm sáu a hoàn, cầm dù đỡ
kiệu đi đến. Bọn Lý Hoàn vội chạy ra đón. Giả mẫu bảo họ đứng lại, nói:
Thôi, các cháu cứ đứng ở đấy được rồi. Giả mẫu xuống kiệu cười nói:
Ta trốn mẹ mày và cháu Phượng đến đây. Tuyết xuống nhiều, ta ngồi kiệu không sao, chứ
không nên để cho mẹ con nó phải dầm tuyết.
Mọi người vâng dạ, đều cầm lấy áo tơi và đỡ Giả mẫu xuống. Giả mẫu vào trong nhà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.