HỒNG NHAN LOẠN - Trang 269

28

Cảnh sắc Nỗ Đô

Bất chợt, xe ngựa tăng tốc, Quy Vãn nghiêng mình, quay mặt cố tình lờ

ánh mắt nhu tình của Gia Lịch, nàng dõi mắt ra ngoài, ngắm nhìn cảnh sắc
nơi tha hương. Tiếng ca văng vẳng trong xe nay đã ngừng bặt, tiếng hát
trầm trầm u uẩn khe khẽ từ xa truyền lại lẫn trong gió ngàn, từng đợt từng
đợt vọng tới bên tai Quy Vãn, giai điệu uyển chuyển, du dương khác xa
cảnh sắc mênh mang trống trải, khiến nàng như mơ màng lạc giữa đồng
hoang, mông lung không biết bến bờ.

Trong xe yên tĩnh trở lại, nhưng không chìm vào không khí nặng nề, có

lẽ vì tiếng ca vừa rồi, cũng có lẽ vì sắp về tới nhà, bầu không khí yên ắng
này ngược lại khuấy lên những cảm giác rạo rực miên man trong lòng Gia
Lịch khiến hắn hồi tưởng, nhung nhớ khôn nguôi, hắn cũng làm ra vẻ trông
ngóng phong cảnh phía ngoài xe, khóe mắt lưu luyến bóng hình ngồi bên
cửa sổ.

Tưởng chừng yên tĩnh còn kéo dài tới bất tận, thì từng đợt thanh âm ào

tới vọng vào trong xe, Quy Vãn ghé mắt trông ra ngoài qua khung cửa nho
nhỏ trên xe, thấy một tòa thành phía xa xa, lòng không khỏi thầm khen một
tiếng, hóa ra nơi này chính là Nỗ Đô! Nàng nhìn ngắm hồi lâu mới nhận ra
điều huyền ảo của tòa thành này. Xe ngựa từ xa tới, chỉ thấy mênh mang
một dải sa mạc gió cát, nhìn ra bên ngoài, quả thực là sa mạc lấp lánh cát
vàng, tận khi đến gần sát, nghe tiếng người huyên náo vẳng tới bên tai mới
sực nhận ra một tòa thành thiên tạo. Tới sát cổng thành mới có thể thấy toàn
cảnh thành thị dân cư đông đúc, vô cùng náo nhiệt bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.