HỒNG NHAN LOẠN - Trang 268

Tiếng ca trong vắt của Gia Lịch trầm bổng vang vọng giữa đoàn xe, tiếng

ca mềm mại du dương, như nam châm gắt gao quấn chặt tầng tầng nhu tình,
tiếng ca văng vẳng giữa thảo nguyên mênh mông không bến bờ. Quy Vãn
nhắm hờ hai mắt, không dám nhìn thẳng vào Gia Lịch, nghe tiếng ca lay
động tâm thần này, lòng nàng chợt mênh mang mịt mờ, nghĩ về chính mình,
nhớ về Lâu Triệt, lại nhớ tới vạn dặm quê nhà tấp nập phồn hoa như gấm
lụa.

Đoàn người đi theo bên ngoài nghe được tiếng ca du dương, trên miệng

cũng nở nụ cười tươi tắn như hoa, giờ phút này bọn họ đều đã về tới quê
nhà, nỗi niềm hoài hương dâng lên trong lòng…

Giữa lúc đoàn người đang mê mẩn say sưa, bất chợt một bóng khoái mã

hiện ra giữa đường chân trời thăm thẳm vàng rực, thanh âm sang sảng
truyền lại: “Gia Lịch điện hạ… Đại vương tử tới đón ngài đây…”

Tiếng ca trong xe chợt ngừng, Quy Vãn cũng mở choàng hai mắt, Gia

Lịch có ca ca sao? Nàng ngước mắt nhìn Gia Lịch, thấy hắn nhãn thần phức
tạp, ẩn chứa ý cười thành khẩn thiết tha, lại thêm một phần đắm đuối si mê
cùng một phần âu lo quan tâm pha lẫn nhu tình triền miên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.