HỒNG NHAN LOẠN - Trang 316

31

Tình hoặc

Rất hiếm khi thấy Quy Vãn cười tươi như vậy, nụ cười thanh khiết xuất

phát tự đáy lòng mừng vui, không mang theo bất kỳ vẻ giả tạo, gượng gạo
bề ngoài, dưới ánh mặt trời rực rỡ như kim phấn, nụ cười ấy càng nổi bật,
lấp lánh chói lòa… Ánh mắt Lâu Triệt quét khắp trong trướng, nụ cười
mừng rỡ tức thời cứng đờ trên môi, ngay khi vừa bước vào trong trướng,
biểu cảm trên mặt chàng biến mất, chàng đưa tay phủi sạch bụi cát trên
mình, lộ ra một thân cao nhã, thản nhiên nói: “Xem ra, lần này lại làm phiền
Lâm Tướng quân rồi.”

Nghe tiếng người nói, Lâm Thụy Ân quay đầu, không hề tỏ ra ngạc

nhiên, nghiêm mặt đáp: “Thừa tướng khách khí!”

“Ta lại nợ ngài một mối nhân tình rồi.” Bóng sáng trên mặt chớp hiện

chớp tắt, hỉ nộ khó dò.

Lâu Triệt khoan thai bước tới bên giường, nhặt một miếng điểm tâm tinh

xảo trong khay lên, đưa tới bên miệng khẽ cắn một miếng nhỏ như đang
thưởng thức, rồi châm chọc: “Hóa ra điểm tâm trong quân cũng ngon lành
tới vậy sao?”

Nghe vậy, sắc mặt Lâm Thụy Ân hiện vẻ thiếu tự nhiên, khó có thể mở

miệng giải thích rằng những món này được chuẩn bị riêng cho Quy Vãn.

“Tướng quân chu đáo như vậy là thiếp phiền tới người.” Nhận ra vẻ câu

nệ của Lâm Thụy Ân, cùng nét ôn nhu đã biến mất trên gương mặt Lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.