HỒNG NHAN LOẠN - Trang 348

33

Bão táp hậu cung

Hào quang trong đại điện hắt bóng lên hai người, thoáng chốc yến tiệc

vốn náo nhiệt tưng bừng đột nhiên ngưng lại, ánh mắt văn võ bá quan đều
đổ dồn về phía hai bóng người kia. Thậm chí có người lập tức nhận ra Quy
Vãn chính là người trong bức họa của Vương tử Nỗ tộc, giật mình kinh
hoảng, ngây ngốc giữa đương trường.

Quy Vãn vừa bước qua cửa, Quản Tu Văn tựa hồ mất hết mọi cảm giác,

chưa từng nghĩ qua, vẻ đẹp của Quy Vãn phô bày trước mặt mọi người, ánh
đèn huyền ảo lung linh càng tô đậm nét tà mị đủ sức câu hồn nhiếp phách
kẻ ngắm nhìn. Rồi lại nhớ tới bản thân lần trước si mê ngây ngẩn khiến
Đoan vương phát hiện ra mà bắt được nhược điểm của mình, hắn vội vã
chỉnh đốn sắc mặt, cảm thấy không yên tâm bèn liếc về phía đầu hàng bên
phải, hình ảnh chiếc chén ngọc trong tay Đoan vương thoáng chao đảo cùng
ánh mắt mê đắm liền lọt vào tầm mắt hắn. Quản Tu Văn cảm thấy kỳ quái,
lẽ nào y cũng… Nhìn kỹ, hắn thầm mừng trong dạ, người mà Đoan vương
đang nhìn… rõ ràng là Huỳnh phi. Thì ra vậy, Đoan vương à Đoan vương,
tới tận bây giờ ta mới biết, chúng ta có thể là đồng minh. Nhịn không được,
hắn bật cười khe khẽ, một phần say sưa, ba phần khinh cuồng.

Vào tới trong điện, Huỳnh phi hướng về phía bậc thang dẫn lên hoàng

tọa, Quy Vãn tiến về phía trái.

Lâu Triệt ngồi bên bàn tiệc khẽ nhấp một ngụm mỹ tửu trong ly, nghe

nói thứ rượu mới ủ này có một cái tên, gọi “Yêu nương”. Thoạt uống vào
thấy thanh thuần tinh khiết, tác dụng chậm rãi, khiến người uống rượu bất
tri bất giác mà trầm luân túy lúy. Chàng chưa từng say, giờ uống liền ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.