HỒNG NHAN LOẠN - Trang 108

Trong Thừa tướng phủ, hoa đăng giăng mắc lấp lánh sắc màu, vô cùng nhiệt
náo. Giữa đại viện Tướng phủ, một lão nhân vận y phục quản gia, cước bộ
ổn trọng sải bước tiến về phía lầu tây. Thấy cửa phòng khép chặt, có điều
bất ngờ, dợm bước tiến lên, nhịp nhàng gõ cửa, miệng cất tiếng gọi: “Quản
công tử, Quản công tử!”

Trong lầu nghe tiếng người gọi, cánh cửa hé mở, một công tử đang tuổi

thiếu niên bước ra, áo lụa sắc xanh đậm, mày thanh mắt sáng, dáng vẻ văn
nhã tuấn mỹ, mang theo nụ cười thân mật, lại tỏa ra một thứ cảm giác sang
quý, thanh sạch, đẹp đẽ khó nói thành lời. Bản thân quản gia kiến thức lịch
duyệt, đã gặp qua biết bao loại người, trông thấy thiếu niên này vẫn phải
tấm tắc không thôi, quản gia cung kính thi lễ: “Quản công tử, hôm nay tiền
viện đang nấu rượu mai hoa, Tướng gia và phu nhân có lời mời người sang
tiền viện.”

Quản Tu Văn đã vào Tướng phủ được tròn hai tháng. Nhớ lại hai tháng

trước, thật như đang lạc trong mộng huyễn, hắn ôn hòa gật đầu với quản
gia: “Phiền quản gia!” Tiện tay đóng cửa, hắn theo gót quản gia hướng
thẳng về phía tiền viện.

Suốt dọc đường đi, nha hoàn ma ma tấp nập ngược xuôi, thấy Quản Tu

Văn đi qua ai nấy đều cúi đầu hành lễ, hắn cũng mỉm cười đáp lại. Quản gia
tự đáy lòng có phần tán thưởng, người người trong phủ đều biết, ít lâu trước
phu nhân vào cung dẫn về một công tử nhược quán

(*)

, chẳng ai biết lai lịch

của hắn, chỉ biết phu nhân nói hắn là nhân tài có thể trau dồi. Vừa vào
Tướng phủ không được bao lâu, ngay đến Tướng gia cũng rất thưởng thức
tài năng của hắn, thu nhận là học trò, thậm chí còn tiên đoán, khoa thi mùa
xuân năm nay nhất định hắn sẽ đậu cao. Thân làm quản gia ở Tướng phủ đã
bao năm, lão thừa hiểu lời Tướng gia nói ra chưa từng sai.

(*) Nhược quán: Cách thời xưa dùng để gọi thanh niên khoảng hai mươi tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.