HỒNG NHAN LOẠN - Trang 109

Phải chăng vị này chính là Trạng nguyên tương lai? Lão quản gia đưa

mắt liếc người đang bước bên cạnh một cái, đáng quý là người này dẫu học
rộng tài cao nhưng không hề kiêu ngạo, đối xử với người xung quanh trước
sau vô cùng thân mật, lễ nghĩa.

Hai người vừa tới cửa tiền viện lại bắt gặp Lâu Triệt đang từ đối diện đi

tới, hai người dừng bước, Lâu Triệt tới gần, nụ cười như gió xuân thoảng
tới trước mặt.

Quản Tu Văn khom mình hành lễ, miệng gọi: “Tiên sinh.” Nhìn bộ dạng

có phần gấp gáp của Lưu Triệt, hắn cũng đoán được Lưu Triệt nhất định
đang muốn vào cung, trong lòng vô thức dậy lên một thứ cảm giác bài xích.
Sẵn tiện đang cúi đầu, hắn khép hờ hai mắt, giấu đi một tia chán ghét đang
dâng trong đáy mắt.

Lâu Triệt vừa nhận được cấp báo từ trong cung, Hoàng thượng lòng như

lửa đốt triệu chàng nhập cung, xem ra lại là chuyện liên quan tới lời đồn
“Họa quốc” mới đây. Lòng vốn đã ngao ngán nhưng quân vương có lệnh,
thân làm thần tử sao có thể chống lại.

Nhìn thiếu niên đang đứng trước mặt, Lâu Triệt lại nhớ tới chính mình

ngày trước, Quản Tu Văn thiên tư hơn người, đích thực đáng tài Trạng
nguyên, có điều không hiểu vì cớ gì mà Lâu Triệt và chàng thiếu niên trong
sáng này không cách nào thân mật được. Dẫu mang thân phận thầy trò
nhưng vẫn có cảm giác giữa hai người còn một bức tường xa cách. Lâu
Triệt cười thầm tự giễu bản thân đã nghĩ ngợi quá nhiều, nói không chừng
về sau thiếu niên này sẽ trở thành trợ thủ đắc lực cho mình. Lâu Triệt gật
đầu với Quản Tu Văn, chân không dừng bước tiến thẳng ra ngoài.

Người đã đi xa, quản gia mới dám ngẩng đầu nhìn về phía thiếu niên

đứng cạnh mình, hết hồn, lại nhìn kỹ một lần nữa – vẫn là thiếu niên trong
sáng đang mỉm cười – mới hay vừa rồi quả nhiên là hoa mắt, chẳng biết thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.