HỒNG NHAN LOẠN - Trang 219

không cần căng thẳng, bổn vương cũng chẳng có ý gì khác, chẳng qua thấy
ngài thực thích tranh này nên tặng cho ngài mà thôi."

Quản Tu Văn lạnh lùng không trả lời, đã nhận ra kẻ kia có dụng ý không

hề đơn giản, hắn bình tĩnh chờ đợi y nói tiếp.

“Tranh tất nhiên là đẹp, nhưng có thế nào cũng không thể so với người

thật được.” Đoan vương cười cười buông lời đùa cợt, bước chân cũng
không chậm lại, "Nghe nói huynh trưởng của Lâu phu nhân sắp thuyên
chuyển tới Tấn Dương thành, Lâu phu nhân cũng đi theo tiễn người tới tận
Sâm Châu; sứ thần Nỗ tộc cũng về cả rồi, thật hay là đường của họ với lộ
trình của Lâu phu nhân cũng kề cận nhau.” Đoan vương như vô tình nhắc
tới hai chuyện không hề liên quan tới nhau.

Quản Tu Văn chấn kinh, hai mắt trợn tròn, ánh mắt mãnh liệt bắn thẳng

về phía Đoan vương, hắn mím chặt môi không nói câu nào.

Đoan vương lơ đãng nói tiếp: “Chẳng hay Trạng nguyên gia có hứng thú

với lễ vật của ta hay không?”

Y đột nhiên dừng bước, khiến Quản Tu Văn cũng không thể không

ngừng: “Thứ bổn vương muốn và thứ Trạng Nguyên gia cần dẫu không hề
tương đồng nhưng biện pháp vừa vặn giống nhau, không biết Trạng nguyên
gia có nhã hứng hợp tác với bổn vương không?"

Lời y nói như gió thổi bên tai, suy nghĩ rần rật xoay chuyển trong đầu

Quản Tu Văn, lòng hắn rối loạn ngổn ngang. Kẻ trước mặt không hề dễ đối
phó, Lâu Triệt lại càng khó đối phó, nếu phải nhẫn nhịn chờ cơ hội rồi mới
hành động tiếp thì rốt cuộc phải chờ đến năm nào, tháng nào đây... Bất chợt,
gương mặt nàng lúc say ngủ hiện lên trong óc hắn, gợi lên nhu tình vô hạn
trong tâm hắn, trăm ngàn ý niệm vụt tâm trí hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.