HỒNG NHAN LOẠN - Trang 265

“Sách Cách Tháp…” Tiếng gọi khe khẽ lay động tâm tư trống trải của

Quy Vãn, Gia Lịch ôn nhu hiếm thấy, nói: “Không cần lo lắng, chờ vài
ngày nữa thân thể nàng sẽ tự động hồi phục, cảm giác đau nhức cũng không
còn.” Có lẽ nhận ra hành động của mình mạo phạm ngang ngược ra sao nên
hắn khá nhún nhường.

Quy Vãn nhìn Gia Lịch, nhìn cảnh vật ngoài xe, lòng đã trấn tĩnh ít

nhiều, nàng âm thầm nhắc nhở bản thân ngàn vạn lần không được bối rối,
nhất định phải tìm cách truyền tin tức của mình về tới Khải Lăng quốc, đây
mới là việc quan trọng nhất. Nghĩ tới đủ loại phương cách xảo diệu Gia
Lịch an bài suốt dọc đường đi để đưa nàng suôn sẻ rời khỏi Khải Lăng
quốc, Quy Vãn nhận ra người trước mặt không phải nhân vật đơn giản, hơn
nữa sau lưng hắn còn có kẻ ra tay làm trò, hiện giờ nàng tuyệt đối không thể
hoảng loạn, sai một ly đi một dặm, nàng không được phép sai sót dù chỉ
một ly.

Chân tay được tự do, đầu óc cũng bắt đầu xoay chuyển, Quy Vãn tựa

mình vào thành xe, vừa nhắm mắt dưỡng thần vừa trầm tư suy nghĩ, chợt
một thanh âm lạ thoảng qua bên tai nàng. Nàng nhẹ nhàng cựa mình, hé mắt
trông ra ngoài, đồng hoang mênh mông không một bóng người, lòng thầm
âu sầu không biết tiếng ca xa lạ từ đâu vọng lại. Tiếng ca văng vẳng tựa như
nhạc của rợ Hồ

(*)

, chẳng những âm luật, tiết tấu khác xa âm nhạc Khải

Lăng quốc mà lời ca cũng là tiếng của người Nỗ. Nàng mơ hồ nghe ra trong
lời hát có từ “Sách Cách Tháp”, Quy Vãn kinh ngạc không ngớt, dẫu rằng
nàng đã nghe qua từ này vô số lần nhưng tới giờ vẫn chưa hiểu ý nghĩa thực
sự của nó.

(*) Hồ: Từ cổ dùng để chỉ chung người dị tộc ở phương Bắc và các dân tộc vùng Tây Vực của

Trung Quốc.

Thấy nàng nghiêng đầu lắng nghe tiếng hát xa xôi, Gia Lịch mỉm cười

hỏi: “Nàng đang nghe bài hát đó sao? Đây là bài hát mà người Nỗ ai cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.