HỒNG NHAN LOẠN - Trang 288

Quy Vãn trước sau vẫn cười nhàn nhạt, dịu dàng nói: “Nếu rảnh rỗi quá,

vậy chúng ta đi dạo một vòng quanh Nỗ Đô đi!” Dứt lời, nàng đứng lên,
trên mặt ánh lên vẻ mong chờ.

Thấy nàng cao hứng như vậy, Mạc Na cũng vội vã đứng lên. Theo ý kiến

của Quy Vãn, hai người vận nam trang rời phòng, có Mạc Na đi cùng, hai
người dễ dàng rời khỏi hoàng cung.

Rời khỏi hoàng cung một lát, hai người cùng bước trên một con đường

nhỏ vắng người qua lại, Mạc Na có vẻ hào hứng, giới thiệu những món đặc
sản chỉ có ở Nỗ Đô cho Quy Vãn, chợt nhận ra nàng có vẻ lơ đễnh không
tập trung, Mạc Na quay đầu hỏi: “Nơi này không đẹp bằng quê hương của
người sao? Sao trông người không vui vậy?”

“Nỗ Đô và Khải Lăng quốc mỗi nơi một vẻ, ta rất thích.” Gương mặt

nhàn nhạt ý cười lộ ra vẻ thê lương, Quy Vãn nghiêng đầu nói tiếp: “Nhưng
bị đưa tới đây làm vật trao đổi… Có thế nào ta cũng không thể xem đây như
cố hương của mình được.”

Nghe nàng nói vậy, Mạc Na có vẻ xấu hổ. Xưa nay, Nỗ tộc nổi danh hiếu

chiến, lần này lại vì thiên tai nên chiến mã hao hụt quá nhiều, binh lực thiếu
hụt trầm trọng, khiến khả năng đối mặt với kẻ thù ngoại bang của Nỗ tộc bị
suy yếu nghiêm trọng, do đó Nỗ Vương mới phải dùng tới hạ sách đem một
nữ nhân đổi lấy chiến mã, ngựa giống. Nhưng Vương tử Gia Lịch lại nổi
lòng riêng, không những buộc nữ tử này tới Nỗ tộc, thậm chí còn muốn
chiếm riêng lấy nàng, hành động như vậy quả thật có phần ti tiện.

Muốn nói lời xin lỗi, Mạc Na bèn quay đầu, vừa lúc đó bắt gặp gương

mặt tươi cười như hoa xuân bừng nở của Quy Vãn, nàng ta ngẩn người,
đang muốn hỏi nguyên do, chợt thấy có vật gì đâm vào cánh tay, thân thể
nhói đau, lời chực nói vừa tới miệng đã hóa ra tiếng rên rỉ. Mạc Na gục
xuống, gắng gượng tập trung tâm trí, nhưng nàng ta chỉ cảm thấy đầu óc
mình chìm vào mơ hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.