HỒNG NHAN LOẠN - Trang 306

trung, máu đỏ ròng ròng chảy. Tên lính chưa kịp tỏ ra ngạc nhiên đã bị Gia
Lịch chặt đứt ngang họng. “Bịch” – thây người đổ sụp xuống, lay tỉnh thần
trí của những người chung quanh.

“Chẳng phải ta đã nói không được làm tổn thương tới nàng sao?” Thanh

âm vô cùng lạnh lẽo từ miệng Gia Lịch thốt ra, từng dòng máu nhỏ ri ri
trượt dài trên lưỡi đao sắc lẻm trong tay hắn, nhỏ xuống đồng hoang mênh
mông. Sắc mặt Gia Lịch gian tà pha thêm cuồng nộ, còn ẩn ước một chút
không cam lòng, hắn ngẩng đầu nhướng mắt trông theo bóng ngựa đã mất
hút trong hoang mạc.

***

Rất lâu sau tiếng gió thổi bên tai gầm gừ như tiếng rít vang mới ngừng

lại, ngựa hí một tràng dài vang dội rồi dừng lại. Quy Vãn hít sâu một hơi
mới dần dần hoàn hồn, từ sau lần trải qua một phen sinh tử ở dốc Phượng
Tê, nàng sinh ra sợ hãi với chuyện cưỡi ngựa, nếu không phải lúc nguy cấp
nhất định không dám cưỡi ngựa. Hơi trấn tĩnh trở lại, cô gái áo vàng trước
mặt đã xoay người nhảy xuống, nàng ta ngửa đầu nhìn Quy Vãn, cười nói:
“Giờ tạm thời không còn nguy hiểm nữa, có thể nghỉ ngơi một chút rồi!”

Quy Vãn cũng xuống ngựa theo, nàng đưa mắt ngắm nhìn bốn phía. Nơi

này không còn là chốn đồng hoang mênh mông nữa, cỏ xanh trải dài bát
ngát, một làn gió nhẹ thổi qua cũng đủ khiến cỏ xanh rập rờn thành từng làn
sóng động lòng người, từng đợt từng đợt tựa như có một bàn tay mềm mại
lướt qua mặt đất. Hương vị tự nhiên tươi mắt ùa tới theo cơn gió mơn man,
cảnh đẹp ngỡ ngàng bừng lên trước mắt khiến Quy Vãn mê đắm, dẫu nguy
nan vẫn còn lẩn khuất trước mặt nàng.

“Nơi này là một thông đạo vô cùng bí mật cách ải Ngọc Hiệp một quãng,

tên gọi Lục Hải, rất đẹp đúng không?” Thấy biểu cảm của Quy Vãn, cô gái
áo vàng không nhịn được cười, chậm rãi giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.