HỒNG NHAN LOẠN - Trang 33

Chiếc vòng thế này, giá trị đủ nuôi cả kinh thành suốt ba tháng; trân quý

biết bao, xa hoa biết bao, cũng mỉa mai, chua chát biết bao.

Không thể kìm lòng, nửa tháng nay nàng thường nghĩ về Diêu Huỳnh.

Cô gái dấn mình chốn thâm cung thăm thẳm kia, rốt cuộc số kiếp nàng

ấy là may mắn hay là bất hạnh đây?

Quy Vãn cất tiếng thở dài nhè nhẹ, nàng thật không hiểu bản thân mình

đang nghĩ gì. Suốt nửa tháng qua, ít nhiều nàng đã thấu suốt ngọn ngành sự
tình, nhưng với cô gái vừa quen thuộc lại vừa lạ lẫm với mình ấy, nàng vẫn
không thể phân biệt rạch ròi, suy cho cùng là oán hận, là muộn phiền hay là
bất đắc dĩ.

Nghe nói Diêu Huỳnh được tuyển vào cung, được Thánh thượng hết lòng

hết dạ sủng ái nên chưa đầy nửa năm đã được phong Quý phi. Nhưng
Huỳnh phi tựa hồ vẫn không cách nào thích nghi được với cuộc sống tranh
đấu, giành giật trong thâm cung; mọi sự đều nhờ Lâu Triệt hậu thuẫn cho
nàng, che mưa chắn gió cho nàng, giúp nàng củng cố địa vị và quyền thế.

Huỳnh phi kia đã nghĩ gì, có cảm thấy hổ thẹn áy náy chăng, nên mới

ráng tìm cho tình nhân một thê tử không hề thua kém mình? Chẳng trách
lúc nhận được ngự chỉ ban hôn với Thừa tướng, chính Quy Vãn nàng cũng
cảm thấy thật lạ lùng, hóa ra bên trong còn ẩn tàng nguyên do nhường ấy.

Còn phu quân nho nhã của nàng đang nghĩ gì đây? Cùng yêu một nữ

nhân với Hoàng đế, chỉ vì quyền thế thiên lệch nên không thể không buông
tay, nhưng vẫn không cam tâm vì nữ nhân ấy mà ngoạn lộng quyền thuật,
sự thành cũng bởi quyền mưu mà bại cũng bởi hai chữ quyền mưu.

…Loạn, loạn hết rồi, tất thảy đều loạn. Mơ mơ màng màng cũng loạn,

đến khi thấu suốt tỏ tường vẫn thấy loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.