HỒNG NHAN LOẠN - Trang 35

Tiến lại phía sau Quy Vãn, Lâu Triệt dịu dàng gọi tên nàng: “Quy Vãn!”

Nàng quay đầu lại, vừa thấy chàng liền nở nụ cười rực rỡ như hoa thắm:

“Phu quân đại nhân!”

Sau ngày cưới nàng bắt đầu gọi chàng như thế, phu quân chỉ thân phận,

đại nhân là địa vị, cách xưng hô mới thật chuẩn xác làm sao.

Lâu Triệt nghe tiếng nàng, bật cười, chẳng biết từ bao giờ chính chàng

cũng quen với cách xưng hô đầy ngọt ngào của nàng.

“Ở nhà có buồn không?” Nửa tháng nay, ngày nào cũng có phu nhân các

vị quan lại quyền quý viếng thăm Thừa tướng phủ, chàng biết nàng có thể
an bài gọn ghẽ mọi chuyện. Đối phó với chúng nhân thế tục, nàng luôn có
cách riêng của mình, thậm chí còn xử lý vô cùng thành thạo.

Về bản chất nàng khác hẳn nữ tử nhu ngược, yếu đuối trong thâm cung

kia.

Nàng không hề hồn nhiên, ngây thơ như biểu hiện bề ngoài; nàng có

chính kiến, lòng nàng rất kiên cường, hơn hẳn dáng vẻ mỏng manh kia.

Đối diện ánh mắt mang ý thăm dò của nàng, Lâu Triệt đề nghị: “Ta đưa

nàng ra ngoài chơi, được không?” Giọng nói ẩn ước biết bao ý cưng nựng.

Vậy là có thể ra ngoài sao? Lòng Quy Vãn rộn lên hân hoan, nàng vội vã

đứng bật dậy, thành thật đáp: “Thiếp buồn muốn chết rồi, chàng đưa thiếp
ra ngoài sao? Mình đi đâu vậy?”

Nhìn bộ dạng hào hứng của nàng, Lâu Triệt cũng cảm thấy vui vẻ theo,

chàng cười cười: “Hôm nay ngoài thành rất náo nhiệt, hẳn nàng sẽ thích
lắm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.