HỒNG NHAN LOẠN - Trang 542

Nhiễm Y là “Hộ quốc công chúa”. Sự thực... rốt cuộc bị vùi lấp trong chiếc
hộp dài này, không người mở ra.

“Nhiễm Y...” Chầm chậm buông cánh tay dâng hương, Quy Vãn ngẩng

mặt nhìn bài vị, “Phù hộ cho y...”

Anh chàng lỗ mãng chẳng biết rơi lệ kia vì nàng mà khóc, nàng có nghe

thấy chăng? Nhiễm Y...

“Phu nhân...” Lâm Thụy Ân tiến lại vài bước, đồ tang trắng muốt khiến

hắn mang dáng vẻ tiên nhân giáng trần, nhìn Quy Vãn: “Có thể mời phu
nhân dời bước tới hậu viện nói chuyện chăng?”

Thần thái cực kỳ kiên nghị của hắn bảo cho nàng hay rằng nàng không

thể chối từ, Quy Vãn không nói một lời, im lặng theo hắn rời linh đường.
Gió nhẹ không thấu vị u sầu, thổi qua tựa như mang theo mấy phần ngọt
ngào. Dừng bước trong hậu viện, hoa cúc nở đầy sân, hoa nở rộ mà cuống
chưa tàn, cánh hoa nhảy múa trong gió, rực rỡ mà thanh nhã.

“Tỷ tỷ yêu nhất hoa cúc, nói hoa cúc cao thượng, tựa như con người có

khí khái, bất khuất không nhẫn nhục luồn cúi nịnh bợ.”

Nhìn thẳng vào đôi mắt thoáng nồng nàn thoáng lạnh giá của hắn, Quy

Vãn tìm được thứ cảm giác thực mang tên “đau xót”: “Tướng quân...” Rồi
tựa như với Lâu Thịnh, nàng không biết nên mở lời an ủi ra sao.

“Gia phụ rất thích binh pháp, suốt đời rong ruổi cuộc sống trên yên ngựa,

cũng ngóng trông con cháu đời sau kế thừa ý chí của mình, chỉ là sinh ra
đứa con đầu lòng lại là nữ nhi, vì thế, gia phụ suốt nửa năm chưa từng một
lần bước chân về nhà. Sau này ra ngoài sinh được ta mới đưa về nhà, từ
nhỏ, tỷ tỷ chưa từng được gia phụ yêu thương, thế nhưng tỷ tỷ thật mạnh
mẽ, mọi chuyện đều tranh phần trước, nữ công gia chánh đều bỏ hết một
bên, rõ ràng một thân nữ nhi, lại học theo ý chí nam nhi.” Lâm Thụy Ân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.