HỒNG NHAN LOẠN - Trang 621

39

Ngọc Đốc

Khẽ tì lên má, Quy Vãn một tay cầm sách, vô cùng chán nản nhìn ra cửa,

cửa phòng vang lên một tiếng “cạch” nho nhỏ, nàng ngẩng đầu, thấy Linh
Lung đẩy cửa bước vào, dáng vẻ có chút gấp gáp, đi thẳng tới bên bàn, cúi
mình thì thầm vào tai Quy Vãn.

“Đức Vũ công công?” Thầm than một tiếng quái lạ, Quy Vãn đặt sách

sang một bên, nhìn ra cửa trầm ngâm. Tổng quản trong cung lúc này đang
cầu kiến ngòai sân ư?

Gật đầu với Linh Lung, thấy nàng ta hấp tấp tiến ra cửa, Quy Vãn khôi

phục lại tinh thần, đứng lên, nhìn ra cửa sổ. Mấy ngày nay, nội viện Tướng
phủ vẫn an tĩnh như thuờng, chỉ có điều hạ nhân trong nội viện mừng vui
hoan hỉ là thật, còn nàng là nửa giả nửa thật, thấu tỏ quấy lẫn trong mơ hồ,
có như vậy mới có thể mỉm cuời vui vẻ giữa sóng dập gió dồn, ngày này
qua đi, ngày khác lại đến.

Đức Vũ đến lúc này, là vì cớ gì đây?

“Phu nhân!” Giọng nói nhã nhặn lịch sự trước sau như một.

Tâm trí đã lạc chốn nào xa lắm, Quy Vãn xoay người, thấy một bóng

người đứng bên cửa, vóc dáng cao lớn, truờng bào xanh ngọc, mang theo
thoang thoảng ý thu, thật giống như một vị công tử xuất thân thư hương
nhiều đời, làm sao có thể trông ra hắn giờ là một nhân vật trọng yếu trong
cung cấm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.