HỒNG NHAN LOẠN - Trang 622

Nhìn thật tỉ mỉ, thấy hắn dù mỉm cười đứng đó, nhưng mặt mày vẫn tái

nhợt, u sầu giăng mắc trên mi.

“Công công…” Quy Vãn ngồi xuống bên án thư, Linh Lung nhu thuận

sớm đem tới một chiếc ghế dựa, đợi Đức Vũ ngồi xuống, còn chưa yên vị,
một tách trà Bích Loa Xuân thoang thoảng hương đưa đã đặt tới bên cạnh
Đức Vũ.

Đức Vũ nâng tách trà nóng, nhưng không nhấp môi, chuyển qua tay rồi

đặt xuống bàn, hơi cúi đầu, muốn lên tiếng nhưng lại khó nhọc mở miệng.
Rất lâu sau đó, cuối cùng không chịu được khung cảnh tĩnh mịch ấy, hắn
mới cất lời, giọng nói trầm trầm pha chút nghèn nghẹn: “Phu nhân, người
có biết họ Thư không?”

Lại là “họ Thư” … “Công công cớ gì đột nhiên có hứng thú với danh gia

vọng tộc phương Nam vậy?” Không đáp mà hỏi lại, thăm dò Đức Vũ.

Lắc đầu, nâng tách trà lên, một hơi uống cạn trơ đáy, nhuận giọng, Đức

Vũ mới lên tiếng: “Phu nhân có lẽ không biết, gia tộc họ Thư thực sự rất lợi
hại.” Nói đến đây, có lẽ không nghĩ đuợc cách miêu tả xác đáng, hắn dừng
một chút, nhận lấy ánh mắt nghi hoặc của Quy Vãn, sắp xếp lại đầu mối,
nói tiếp: “Hoàng thượng từng xuất cung một ngày, chính là ngày Tuớng phủ
tổ chức hội hoa thược dược, đến lúc mặt trời khuất bóng mới trở về cung.
Lúc về, người còn đem theo một kẻ khác. Hoàng thượng cho vời hắn đến
đàm đạo một ngày trời, từ sau hôm ấy, người này thầm bày đủ mưu kế cho
Hoàng thượng, tất cả những chuyện Hoàng thượng không tiện ra tay đều
giao cho hắn. Hắn hành tung bất định, được Hoàng thượng đối xử đặt biệt,
ta mất rất nhiều thời gian mới có thể tra ra, hắn là con cháu họ Thư, nghe
nói tên Thư Dự Hải.”

Nghe đến tên ấy, Quy Vãn bỗng rùng minh, mày chau lại: “Thư Dự

Hải?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.