HỒNG NHAN LOẠN - Trang 703

nàng điều khiển thay. Quân sư định mưu sau rèm, còn nàng nhận nhiệm vụ
ổn định các vị tướng lĩnh.

Thế nên hôm nay đành dùng trọn cả vốn liếng, trước nhu sau cương, vận

dụng chiến thuật tâm lý thu phục nhân tâm kẻ khác, nhất định phải thu phục
lòng quân trên dưới để tất cả đồng lòng kháng địch, chỉ cần cố gắng chống
chịu thêm một tháng nữa, tin chắc sẽ có người từ kinh thành tới cứu. Thứ hi
vọng này, dẫu có xa vời nhưng vẫn phải dốc toàn lực liều chết.

“Sao cơ?” Kẻ nhảy dựng lên đầu tiên không ai khác chính là Thủ úy Đốc

Thành, y lộ vẻ mặt không thể tin nổi: “Ngươi chỉ là một ả đàn bà, còn dám
ra lệnh thay Lâm Tướng quân, nực cười thật, ngươi nghĩ đây là chuyện dễ
dàng như ngồi xó nhà may vá thêu thùa sao?”

Mọi người nghe vậy đều cười rộ lên, Thủ úy Đốc Thành vươn thẳng

người, nghênh ngang giữa phòng, dương dương tự đắc.

Lạnh lùng liếc trông y, Quy Vãn không giận không cười, đến tận khi vị

Thủ úy Đốc Thành kinh hãi, lạnh sống lưng, nàng mới chầm chậm lên
tiếng: “Giang Thủ úy, việc ta thay mặt ra lệnh do Lâm Tướng quân quyết
định, không phải do ngươi, nơi này ai làm chủ? Lẽ nào ngươi không hiểu
tôn ti cao thấp sao?”

Chúng tướng đều ớn lạnh, không ai dám hé răng, cũng chỉ vì cái lạnh

như sông băng phơi dưới bóng trăng đang cuộn trào tựa tên bắn tới, người
trước mắt kia rõ ràng mi thanh mục tú như tranh vẽ, nhẹ nhàng thanh thoát,
vậy mà vừa nhướng mày liền lạnh băng, lấn át tất thảy một phòng anh hùng.

“Nếu Lâu phu nhân đã nói đây là mệnh lệnh của Lâm Tướng quân, vậy

mời Lâm Tướng quân ra trực tiếp nói thẳng ở đây đi.” Hàn Tắc Minh chậm
rãi lên tiếng, sắc sảo nêu lên mối hồ nghi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.