HỒNG NHAN LOẠN - Trang 84

nói thay Lâm Thụy Ân hơn. Lâm Thụy Ân nhíu mày, chực nói điều gì, bỗng
thấy Lâu Triệt cúi dầu, dịu dàng nói gì đó còn Quy Vãn nghiêng đầu cười
rạng rỡ yêu kiều; Lâm Thụy Ân ngây người, mày kiếm chau thật sát, quên
luôn lời định nói ra.

Chứng kiến bộ dạng của hắn, quân sư bên cạnh cũng nhíu mày, buông

tiếng thở dài: “Hồng nhan tự cổ đều là mầm họa mà!”

Nghe tiếng thở than, Lâm Thụy Ân còn chưa kịp phản ứng thì nam tử

cao gầy bên cạnh đã mở miệng: “Thật không ngờ đến Lục quân sư mà cũng
có hứng thú với mỹ nhân đó.” Ngừng lời lại sực nhớ ra điều gì, hắn nói
thêm: “Thế này không được nha! Lục quân sư, con ngài cũng sắp ra trận
giết giặc được rồi mà ngài còn tơ tưởng tới nữ nhân trẻ trung xinh đẹp như
vậy thật không phải với phu nhân ở nhà. Muốn ta nói thì nữ nhân đẹp
nhường ấy chỉ xứng đôi với Tướng quân của chúng ta thôi!”

Hắn nói xong, còn hì hì cười, tưởng chừng mình nói thật chuẩn xác.

“Câm miệng!” Lâm Thụy Ân gầm lên một tiếng, “Ăn nói bậy bạ gì

vậy?”

Mọi người xung quanh đều quay lại, lần đầu tiên bá quan văn võ được

thấy khuôn dung giận dữ của chàng thiếu niên lạnh lẽo băng sương này.
Nam tử cao gầy ngẩn ra giữa đương trường, không biết phải phản ứng ra
sao, tất cả những người có mặt đều sửng sốt trước biểu hiện kì dị của Lâm
Thụy Ân.

Lời ra khỏi miệng, Lâm Thụy Ân cũng có chút hối hận, đều là huynh đệ

đồng sinh cộng tử trên chiến trường, vậy mà mình lại không thể kiềm chế
tâm tình, song bản thân không thể nhẫn nhịn trước những lời nhảm nhí điên
rồ đầy vọng tưởng ấy. Tâm tình bị khuấy đảo trầm trọng, hắn nghiêng đầu,
bắt gặp vẻ mặt như đã tỏ tường tâm can của quân sư, nỗi bực dọc lại cuồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.