HỒNG NHAN LOẠN - Trang 82

lập tức có vài người thân vận quan phục vây lại quanh hai người, xun xoe
bên cạnh, hết nịnh lại hót với Lâu Triệt, những lời hoa ngôn sáo ngữ, dối
trá, siểm nịnh tuôn như suối chảy. Nhìn gương mặt giả dối của bọn họ, Quy
Vãn cười thầm trong dạ, rồi bỗng ngơ ngẩn, đây gọi là quyền lực sao? Đúng
là quyền lực đâu đâu cũng thấy mà!

Giữa đám quan lại hết tốp này tới tốp khác kéo tới triều bái, nàng bỗng

nhận ra một người sừng sững bất động trong tận góc xa. Vậy ra vẫn còn
người không biết e ngại quyền thế, lòng tò mò, Quy Vãn chăm chú nhìn
sang, nhất định kinh ngạc, bóng người đĩnh tú bên ấy chẳng phải Lâm Thụy
Ân Tướng quân đó sao?

Hôm nay Lâm Thụy Ân vận một bộ nho phục trắng tinh, khí chất lãnh

mạc nhờ áo quần mà khác hẳn, có vẻ nhã nhặn tuấn tú, nếu chỉ nhìn bề
ngoài chẳng ai dám tin người này là chiến tướng anh dũng vô song trên
chiến trường. Lâm Thụy Ân lánh xa một bên, rất nhiều quan lại vây quanh
nhưng phần lớn là võ tướng, không biết có phải do ảo giác mà Quy Vãn
cảm thấy hắn hình như đang chú ý về phía này.

Cuối cùng cũng ứng phó xong đám người ồn ào tới ân cần thăm hỏi, đến

khi khách nhân đã tản đi đôi chút thì Quy Vãn cũng thấm mệt. Lẽ nào đây
chính là yến hội chốn cung đình sao? Giả dối, hoa lệ, mang theo cảm giác
xa hoa, phung phí.

Nhận thấy thần thái có điểm kỳ lạ của nàng, Lâu Triệt thấp giọng hỏi:

“Quy Vãn, thấy mệt sao?” Lời nói ẩn ước niềm thương xót.

Quy Vãn nghiêng đầu, mỉm cười chế nhạo: “Phu quân đại nhân à, yến

tiệc còn chưa bắt đầu cơ mà!”

Lâu Triệt hơi ngây ngẩn, bật cười thành tiếng, tiếng cười sang sảng thu

hút ánh nhìn đăm đăm của quan lại chung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.