HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 148

“Mày theo kịp hắn chứ?”

“Hy vọng là như thế. Chúng ta sẽ biết thôi. Vì mười lăm triệu đôla tao sẽ
theo kịp hắn bằng cách này hay cách khác.”

Cuối cùng tên Trùm cũng ra khỏi khu rừng và bước lên một con đường phụ
san sát những ngôi nhà gạch hiện đại. Crews vừa thở hồng hộc vừa nói vào
micro. “Ơn Chúa là ngày nào tao cũng chạy. Hắn cũng chạy. Hắn đã ra
đường Morningside... Aaa mẹ kiếp, hắn đang quay vào khu rừng chó chết
ấy. Hắn lại tăng tốc rồi. Thằng khốn này hẳn phải tập luyện ở Appalachian
Trail[1] chứ chả chơi.”

[1] Con đường mòn dài 3.200 km kéo dài từ núi Springer ở tiểu bang
Georgia tới núi Katahdin ở Maine, miền Đông nước Mỹ.

Cuộc rượt đuổi đã trở thành trò chơi mèo vờn chuột khó tin. Dù không phải
là tay mơ, nhưng O’Malley và Crews đã để tuột con mồi của chúng hai lần
trong hai mươi phút tiếp theo. Chúng đã cách khách sạn Holiday nhiều dặm,
ở một nơi nào đó về phía Nam Trung tâm Quân y Walter Reed

Sau đó Crews phát hiện ra hắn trên một con đường phụ nhỏ hẹp được gọi là
Powhatan Place. Tên Trùm đã rẽ vào con đường dành cho xe đi ở phía sau
hay đại loại thế. Crews theo sau. Gã nhìn thấy một tấm bảng kim loại và gã
hầu như không thể tin nổi những gì ghi trên đó.

Crews báo lại cho O’Malley. Sau đó chúng báo cho Brian Macdougall, kẻ
đã tham gia cuộc rượt đuổi vui vẻ này.

Crews không thể kìm được chất giọng mỉa mai. “Tao biết hắn ở chỗ quái
nào rồi, người anh em ạ. Đoán xem - hắn ở trong một nhà thương điên. Hắn
đang ở trong khuôn viên một viện tâm thần có tên Hazelwood. Và bây giờ
tao lại mất hắn một lần nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.