Một phụ nữ tóc đen bước lên phía trước và nói. “Chúng để lại người gác
quanh nhà. Có một tên ở gần cây du đằng trước đấy.”
“Hết rồi. Chúng tôi không thấy tên nào khác nữa,” Betsey nói với nhóm con
tin. “Mọi người ở yên tại chỗ trong khi chúng tôi xem xét xung quanh.”
Các đặc vụ FBI tiến vào và tỏa ra khắp ngôi nhà. Một số con tin bắt đầu
khóc khi nhận ra rằng họ sẽ không chết, rằng cuối cùng họ đã được giải
cứu.
“Chúng nói chúng tôi sẽ bị giết nếu chúng tôi cố rời khỏi ngôi nhà trước
sáng ngày mai. Chúng kể cho chúng tôi về gia đình Buccieri và
Casselman,” một phụ nữ dáng cao, tóc đen nói giữa những tiếng nấc. Tên
cô ta là Mary Jordan và cô ta là người phụ trách nhóm du lịch.
Chúng tôi rà soát tỉ mỉ ngôi nhà - không còn ai ở đó. Không có bất kỳ
chứng cứ rõ ràng nào, nhưng các chuyên gia kỹ thuật sắp đến đây. Chiếc xe
buýt du lịch đã được tìm thấy trong một nhà kho tại căn cứ quân sự cũ.
Khoảng nửa tiếng sau, bà Morris lạch bạch đi tới qua cửa trước. Hai đặc vụ
cố ngăn bà lại nhưng vô vọng. Vẻ ngoài của người phụ nữ địa phương này
gần như là một dấu chấm hết hài hước vào sự căng thẳng trong vài tiếng
đồng hồ qua. “Tại sao các anh lại đánh lão Bud O’Mara hả? Lão là người tử
tế làm việc tại bến xe tải. Bud nói lão được trả một trăm đôla để đứng quanh
quất và chờ đợi. Nhận cả thảy một trăm đô để bị đánh quá mạnh vào đầu.
Lão không làm hại ai, Bud là người vô hại.”
Một điều kỳ quặc và hồ hởi diễn ra khi vài chiếc xe giải cứu đến. Các con
tin bắt đầu vỗ tay và reo hò. Chúng tôi đã đến đây vì họ; chúng tôi đã không
để họ chết.
Nhưng ngược lại tôi thừa biết: Vì một lý do nào đó, tên Trùm đã không