HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 207

Nó quay ngoắt 360 độ, rà soát lại khu vực lân cận của chúng tôi trên Phố
Năm và gật đầu tán thưởng.

“Không có nơi nào giống nhà mình,” cuối cùng nó thì thầm. “Hệt như trong
truyện Phù thủy xứ Oz vậy.” Nó quay sang tôi. “Thậm chí ba còn lấy từ trên
cây xuống cả con diều Người Dơi và Robin nữa. Lạy Chúa.”

Tôi bật cười và cảm nhận một cảm giác tuyệt vời đang tỏa khắp người. Tôi
biết đó là cái gì. Tôi không còn chết điếng vì mất Jannie nữa. “Thực ra,
chính Nana mới là người trèo lên đó lấy con diều xuống,” tôi nói.

“Thôi nào, dừng lại.” Nana phá lên cười và phẩy tay về phía tôi.

Chúng tôi theo Jannie vào nhà và ngay lập tức nó bế con mèo Rosie lên. Nó
đưa Rosie lên mặt và bị chiếc lưỡi nhám như giấy ráp liếm láp. Sau đó nó
chậm rãi nhảy cùng con mèo của gia đình trong vài khoảnh khắc đầy lôi
cuốn hệt như nó đã làm vào cái đêm đặt tên thánh cho tiểu Alex.

Jannie khe khẽ hát, “Hoa hồng màu đỏ, violet màu xanh. Con rất vui con đã
về nhà. Con yêu cả nhà ta.”

Tôi rất dễ chịu và thoải mái ngắm nhìn rồi nhập vai - đúng thế, Jannie
Cross, con nói đúng, không có nơi nào như ở nhà. Có lẽ đó là lý do ba đã
làm việc hết công suất để bảo vệ nó.

Nhưng rồi một lần nữa, có lẽ ba chỉ đang cố gắng hợp lý hóa cá tính của
ba, và chắc chắn sẽ luôn luôn là như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.