HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 229

Hắn nhè nhẹ mở cánh cửa phòng ngủ. Căn phòng sực nức mùi gỗ đàn
hương và hoa nhài. Hắn dừng lại bên ngưỡng cửa cho đến khi mắt quen dần
với ánh sáng mờ. Hắn đảo mắt khi nhìn vào căn phòng, hắn xem xét một cá
cẩn thận, xác định vị trí của mình. Hắn đã thấy nàng!

Ngay lập tức! Bắt đầu! Đừng mất thì giờ.

Hắn di chuyển rất nhanh. Dường như hắn bay qua căn phòng đến bên chiếc
giường khổ lớn. Hắn đè lên cái thân hình còn đang ngủ với cả sức nặng của
mình.

Một tiếng ò ò phát ra, sau đó là tiếng la. Hắn dằn mạnh cuộn băng keo cách
điện vào miệng người phụ nữ, đoạn còng cả hai cổ tay thon thả của cô vào
thành giường.

Lách cách. Cực nhanh, cực kỳ hiệu quả.

Con tin của hắn cố hét lên, cố vặn, cố xoay và giải thoát. Cô mặc bồ đồ ngủ
lụa màu vàng hiệu Teddy. Hắn khoái cảm giác đặc biệt khi chạm vào nó, thế
là hắn kéo nó ra khỏi người cô. Hắn vuốt ve bộ đồ lụa, trùm lên mặt rồi kéo
đi kéo lại qua hai hàm răng hắn.

“Công cốc thôi. Cô em không thể thoát được. Đừng cố! Nó làm ta bực mình
đấy. Làm ơn thư giãn đi. Cô em sẽ không bị đau đâu,” hắn nói. “Việc cô em
không bị hại rất quan trọng đối với ta.”

Hắn cho cô vài giây để thấm, để hiểu những gì hắn nói.

Hắn cúi xuống thật gần cho đến khi mặt hắn chỉ cách mặt cô vài phân. “Ta
sẽ giải thích vì sao ta tới đây, ta có kế hoạch làm gì. Ta sẽ rất, rất rõ ràng và
chính xác. Ta tin rằng cô em sẽ không hó hé với bất kỳ ai về việc này,
nhưng nếu thảng hoặc cô em hé răng, thì ta sẽ quay lại dễ dàng như ta đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.