HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 241

“Mùa hè năm ngoái vào một đêm thứ Sáu ba cháu say mềm. Cháu nhớ là
ngày thứ Bảy ông rời khỏi nhà để đến trường đua Aqueduct cùng đám tay
chân thám tử của ông. Ông cuốc bộ đến nhà bà cháu cách nhà cháu vài dãy
phố. Cháu đi theo ông đêm đó. Ông quá say xỉn nên thậm chí không thể
phát hiện ra.

“Ba cháu đến một nhà kho cũ nằm ở phía sau nhà của bà cháu. Khi đã vào
bên trong, ông dọn chiếc bàn làm việc và vài tấm ván gỗ mỏng. Cháu không
thể nói chính xác ông đang làm gì, vì thế ngày hôm sau cháu quay trở lại và
nhìn vào phía sau những tấm ván. Trong đó có tiền - nhiều lắm. Cháu không
biết số tiền ấy từ đâu ra, đến giờ vẫn không. Nhưng cháu biết đó không phải
là lương thám tử của ông. Cháu đếm được ngót ngét hai mươi ngàn. Cháu
lấy vài trăm đô và ông cũng không hề phát hiện ra.

“Sau vụ đó cháu bắt đầu hay quan sát hơn. Mới đây, một lần nữa, vào
khoảng tháng trước, ba cháu và bạn ông đã toan tính chuyện gì đó. Đám lâu
la của ông ấy mà. Điều đó quá rõ ràng. Họ luôn đàn đúm với nhau sau giờ
làm việc. Một đêm cháu nghe thấy ông nói gì đó về Washington D.C. với
bạn ông, Jimmy Crews. Sau đó họ đi biệt tới bốn ngày.

“Ông về nhà vào chiều ngày thứ tư. Đó là ngày sau vụ bắt cóc người của
hãng MetroHartford. Ông bắt đầu ‘ăn mừng’ vào khoảng ba giờ và ông vui
vẻ đến bảy giờ. Đêm hôm đó ông đánh vỡ xương gò má mẹ cháu. Ông rạch
mắt mẹ cháu và ông đã có thể móc nó ra. Ba cháu đeo chiếc nhẫn có dấu ấn
ngớ ngẩn của Đại học St. John’s. Đội bóng Redmen - giờ là Red Storm, cô
chú biết đấy. Đêm đó cháu đến nhà kho của bà và thấy có nhiều tiền hơn.
Cháu không thể nào tin được điều đó. Ở đó có rất nhiều tiền, toàn là tiền
mặt.”

Veronica Macdougall thò tay xuống dưới gầm bàn và nhấc lên một chiếc ba
lô màu xanh lợt, loại lũ trẻ vẫn đeo tới trường. Cô bé mở ba lô. Cô lôi ra vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.