HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 240

cháu đã tăng tới ba mươi pao. Mẹ cháu cần đồ đẹp. Ý cháu là, về mặt vật
chất mẹ cháu cần những thứ như quần áo và giày dép. Người đẹp vì lụa mà.

“Mẹ cháu không phải là người thông minh nhất trên đời, nhưng ba cháu
nghĩ ông là người như vậy và đó là lý do ông đối xử tàn nhẫn với mẹ cháu.
Vài năm trước ông bắt đầu uống nhiều. Và rồi ông bắt đầu trở nên tiều tụy,
ông bắt đầu đánh mẹ cháu. Ông gọi mẹ cháu là ‘thùng tô nô,’ và ‘bao cát’.
Như vậy ông có tử tế hay không?”

Veronica dừng lại và nhìn quanh phòng; kiểm tra phản ứng của chúng tôi
trước những gì cô nói. Phòng họp im lặng một cách kỳ lạ. Không ai trong
chúng tôi có thể quay đi khỏi cô bé và sự giận dữ toát lên trong đôi mắt
xanh kia.

“Đó là lý do hôm nay cháu đến đây. Điều đó lý giải làm sao cháu có thể làm
điều khủng khiếp này - tố giác cha đẻ của mình, để phá vỡ Luật im lặng
thiêng liêng của cảnh sát.”

Cô bé dừng lại và một lần nữa bướng bỉnh nhìn chúng tôi. Tôi không thể rời
mắt khỏi cô. Không một ai trong phòng có thể. Việc này có quá nhiều ý
nghĩa: sự tuyệt giao đến từ một thành viên gia đình.

“Ba cháu không hề nhận ra rằng cháu thực sự thông minh hơn ông nhiều, và
cháu còn tinh mắt. Có lẽ cháu học được điều đó từ ông. Cháu nhớ khi cháu
chừng mười tuổi gì đó, cháu chỉ biết cháu cũng sẽ làm cảnh sát. Khá mỉa
mai hả? Các cô chú không nghĩ là vớ vẩn chứ?

“Khi cháu lớn hơn, cháu nhận ra - quan sát thấy - rằng ba cháu có nhiều tiền
hơn lẽ ra ông có thể. Thỉnh thoảng ông cho mẹ con cháu làm một ‘cuộc
hành trình tội lỗi’ tới Ailen, có thể là vùng Caribê. Và ông luôn luôn có tiền
cho bản thân mình. Áo quần thật bảnh, những bộ đồ khác thường mua từ
hiệu Barneys và Saks. Cứ cách năm lại một chiếc xe mới. Một chiếc thuyền
buồm màu trắng tuyệt đẹp bỏ neo trong vịnh Sheepshead.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.