HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 44

Ván sàn kêu cọt kẹt. “Tôi nghe thấy anh chơi bản ‘Moonglow.’ Tôi có thể
nói là rất hay.” Nana đang đứng bên bậu cửa với một chiếc khay trên tay.
Trên đó có hai tách cà phê đang bốc hơi nghi ngút.

Bà đẩy một tách về phía tôi và tôi đỡ lấy. Đoạn bà ngồi xuống chiếc ghế
xích đu bọc vải gai đã cũ kê gần cây dương cầm và im lặng nhấm nháp từng
ngụm cà phê của bà.

“Đây là cà phê tan?” tôi chọc bà.

“Nếu anh tìm được cà phê tan trong gian bếp của tôi thì tôi sẽ cho anh cả
ngôi nhà này.”

“Cháu có nhà rồi,” tôi nhắc bà.

“Là anh nói vậy, con trai ạ. Côngxectô bình minh à, Alex? Lý do nào thế?”

“Côngxectô trước bình minh. Cháu không ngủ được. Một đêm tệ hại, những
giấc mơ xấu. Buổi sáng thì ngán ngẩm cho đến lúc này.” Tôi nhấp tách cà
phê thơm phức, thứ cà phê có trộn thêm rễ rau diếp xoăn. “Nhưng mà cà
phê ngon quá.

Nana tiếp tục nhấm nháp cà phê của bà. “Mmmm-hmmm. Nói xem có cái
gì mà tôi không biết không nào. Còn gì nữa?”

“Bà có nhớ Errol, đứa em cùng mẹ khác cha của Maria không? Sampson và
cháu tìm thấy xác nó tại công trình trên đại lộ 1 đêm hôm qua,” tôi nói với
bà.

Nana bật ra tiếng chắt lưỡi nhỏ đoạn khẽ lắc đầu. “Thế thì tệ quá, nhục nhã
quá, Alex ạ. Họ là một gia đình tốt, là những người tử tế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.