HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 45

“Sáng nay cháu phải đi báo cho gia đình bên ấy. Có lẽ đó là lý do cháu dậy
sớm như thế.”

“Còn gì nữa?” Nana lại hỏi. Bà hiểu tôi quá rõ, và trong một chừng mực
nhất định, điều đó lúc này đang an ủi tôi. “Hãy nói tôi nghe, Alex. Nói cho
Nana của anh biết đi nào.”

“Đó là Christine,” cuối cùng tôi thú nhận. “Cháu nghĩ rằng quan hệ giữa
chúng cháu đã chấm dứt. Cô ấy không muốn gặp cháu. Cô ấy bảo đã quyết
định chính thức rồi. Cháu không biết việc này sẽ đẩy tiểu Alex đi đâu. Nana
à, cháu đã cố làm mọi thứ bằng hết sức mình. Cháu thề là đã cố.”

Bà đặt tách cà phê xuống đoạn choàng một cánh tay gầy guộc của bà lên
người tôi. Bà vẫn còn nhiều sinh lực trong cơ thể. Bà ôm tôi thật chặt. “Vậy
là anh đã làm những gì có thể, phải không nào? Anh còn có thể làm gì nữa
hả?”

“Cô ấy không thể chịu được những gì đã xảy ra tại Bermuda,” tôi thì thầm.
“Cô ấy không muốn ở bên một thám tử điều tra những vụ giết người. Cố ấy
không thể làm điều đó. Cô ấy không muốn ở bên cháu.”

Nan thì thầm lại với tôi, “Anh đang tự trách mình quá nhiều. Anh đang đổ
những lỗi mà anh không mắc phải cho mình. Điều đó đang làm anh suy sụp,
Alex ạ. Anh có thể suy sụp. Bây giờ anh phải nghe lời tôi.”

“Cháu đang nghe đây. Cháu luôn làm như thế.”

“Không hề.”

“Cũng có mà.”

“Không hề, và tôi có thể nói ‘không’ lâu hơn là anh nói ‘có’ đấy,” bà ngắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.