HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 51

Tôi xin cộng tác, thưa ông.”

“Ngài là người khá khôn ngoan đối với cương vị giám đốc nhà băng. Tất cả
những gì tôi nói với ngài về việc gia đình ngài đang bị giữ làm con tin hoàn
toàn là sự thật. Tôi cũng muốn ngài luôn luôn nói thật với tôi. Bằng không
sẽ có những hậu quả khôn lường. Nghĩa là không thiết bị báo động, không
có tiền đánh dấu, không được có gói thuốc màu, không camera bí mật. Nếu
Sonitrol[1]có thiết bị nào ở đây đang ghi hình tôi lúc này thì hãy cho tôi
biết.”

[1] Tên một hãng an ninh thương mại hàng đầu thế giới.

“Tôi biết vụ Citibank ở Silver Spring,” giám đốc nói. Khuôn mặt rộng,
vuông vức của ông đỏ như gấc. Mồ hôi từ trán ông lăn xuống thành những
giọt lớn. Đôi mắt xanh của ông chớp liên hồi.

“Hãy xem màn hình máy tính của ngài,” Mr. Blue nói và chỉ bằng nòng
súng. “Xem đi.”

Một cảnh phim hiện ra, và giám đốc thấy vợ đang dán băng keo đen lên
miệng ba đứa con ông.

“Ôi, Chúa ơi! Tôi biết rằng giám đốc nhà băng ở Silver Spring đã chết. Nào,
chúng ta bắt đầu đi,” ông nói với tên cướp đeo mặt nạ bằng vải kaki trong
văn phòng của ông. “Gia đình tôi là tất cả đối với tôi.”

“Chúng tôi biết,” Blue đáp. Y quay sang trợ lý giám đốc. Y chĩa súng vào
cô. “Cô không phải là một anh hùng, phải không cô Collins?”

Cô lắc mái đầu tóc quăn hung đỏ. “Không, thưa ông, tôi không phải là anh
hùng. Tiền của nhà băng không phải là tiền của tôi. Không đáng phải chết vì
nó. Các con của ngài Bartlett không đáng chết vì nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.