HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 78

Chương 27

NGƯỜI TA KHÔNG THỂ BIẾT CHẮC ĐƯỢC, tôi nghĩ. Điều đó mới đúng
làm sao và đôi khi hết sức khủng khiếp.

Liệu đó có phải là một phần của những gì đã giữ tôi lại với công việc hay
không? Sự kích động của cuộc săn đuổi ư? Góc tối của chính tôi ư? Đó là
gì? Cái thiện đôi khi chiến thắng cái ác ư? Hay cái ác thường thắng cái
thiện?

Khi rút khẩu Glock ra khỏi bao, tôi cố gạt ra khỏi tâm trí những gì có thể
gây trở ngại cho sự tính toán thời gian hay những phản xạ của tôi trong ít
phút nữa. Kyle, Betsey Cavalierre, và tôi vội lao tới cửa trước. Chúng tôi đã
rút súng ra. Tất cả trông có vẻ vững vàng, chuyên nghiệp, căng thẳng có
mức độ.

Người ta không thể biết chắc được.

Từ bên ngoài ngôi nhà im lặng như tờ. Ở một nơi nào đó trong vùng phụ
cận tiếng chó tru lên. Một đứa bé khóc to. Tiếng trẻ khóc không vọng ra từ
ngôi nhà của giám đốc nhà băng.

Trong cả hai vụ cướp đầu tiên đều có người chết. Đó là khuôn mẫu đáng
xem xét nhất cho đến lúc này. Nghi lễ của kẻ sát nhân? Lời cảnh cáo? Đó là
cái gì?
Có thể là kiểu giết người cướp nhà băng? Lạy Chúa tôi, chuyện gì
đang xảy ra thế này?

Kyle quyết định không tranh cãi với tôi. Đặc vụ Cavalierre giữ im lặng. Đôi
mắt huyền của cô quan sát khuôn mặt tôi. Trước đây cô đã từng có mặt nơi
tuyến đầu chưa? Tôi tự hỏi. Cô đang có cảm giác gì ngay lúc này? Cô đã
bao giờ sử dụng súng chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.