HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 94

Tôi nhìn quanh phòng giải quyết khủng hoảng đông chật người trong văn
phòng địa phương của FBI. Vài bức bình phong trên tường được chia ra cho
các bản tường thuật, ảnh những kẻ tình nghi và nhân chứng. Thật không
may, không ai trong số những kẻ tình nghi đặc biệt nóng, thậm chí âm ấm
thôi cũng không. Các bình phong được gọi là “Gã mập,” “Phu nhân giám
đốc,” “Bạn gái của đức ông chồng,” “Ria mép.”

Tại sao chúng ta lại không có nổi một kẻ tình nghi ra hồn? Điều đó phải nói
với chúng ta điều gì chứ? Chúng ta đã bỏ qua khâu nào chăng?

“Chào các bạn. Tôi muốn cảm ơn trước tất cả các bạn vì đã hy sinh kỳ nghỉ
cuối tuần,” đặc vụ Cavalierre lên tiếng với mức độ mỉa mai và hài hước vừa
phải. Cô mặc quần kaki và một chiếc áo phông màu tía nhạt. Một chiếc cặp
nhỏ màu tía cài trên mái tóc cô. Trông cô tự tin và bình thản một cách đáng
nể.

“Nếu bạn không đến ngày thứ Bảy,” một thám tử có hàng ria quặp nói to từ
phía cuối căn phòng, “thì đừng phiền lòng đến vào ngày Chủ nhật.”

“Các bạn biết tại sao người khôn luôn ngồi ở phía sau rồi chứ?” Cavalierre
bẻ lại và nở nụ cười quyến rũ. Cô phớt tỉnh như không.

Cô cầm lên chiếc cặp giấy dày cộp màu xanh. “Mỗi người đã có một bộ hồ
sơ tệ hại như bộ này, chứa đựng những vụ án đã xảy ra có thể liên quan.
Những vụ cướp của băng Joseph Dougherty diễn ra trên khắp vùng Trung
Tây trong thập niên 80 trong chừng mực nào đó cũng tương tự. Ở đây còn
có tài liệu về David Grandstaff, kẻ đã lên kế hoạch cho một vụ cướp nhà
băng lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ. Đáng chú ý là Grandstaff đã bị Cục
tóm. Tuy nhiên, trong nỗ lực đầy nhiệt huyết của chúng ta nhằm hạ bệ y,
những thủ đoạn đáng ngờ đã được sử dụng. Sau sáu tuần xộ khám, một bồi
thẩm đoàn đã cân nhắc trong vỏn vẹn mười phút rồi thả Grandstaff. Cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.