HỢP CHẤT MÀU DA CAM - Trang 65

— Tớ căng thẳng quá không ăn nổi. – Tanya nói khi bạn ấy ngồi xuống

bên cạnh tôi.

Bạn ấy lo lắng về cái gì nhỉ? Tôi nghĩ. Bạn ấy không bị hợp chất màu

da cam chui vào não cơ mà.

— Tớ không sao. – Alix nói. – Al và tớ đã sẵn sàng. Các bạn hãy đoàn

kết lúc ra thi đấu đấy.

Ồ, Alix tội nghiệp. Thật không hay tí nào khi bạn ấy lại phải dính với

tôi. Alix tội nghiệp quá.

Tôi lấy đồ ăn trưa ra và mở nắp hộp.

— Các bạn không thắng nổi đâu. – Geoff đốp ngay lại. – Cóc và tớ đã

có ba ngày học như đua ma ra tông: Thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật. Cậu ấy
ngủ rồi và chúng tớ thay phiên nhau hỏi không ngừng.

— Cái gì vậy? – Cóc hỏi tôi.

— Cái gì cơ? – Tôi hỏi. Rồi tôi nhìn xuống và chết điếng cả người. Tôi

lấy nhầm hộp. Nó không phải là hộp đựng bữa ăn trưa mà là hộp chứa hóa
chất màu da cam.

Và từ một thìa con tôi đổ vào từ lúc sáng sớm bây giờ đã lớn lên đầy

hộp.

— Để tớ xem nào. – Alix nói.

— Đừng! – Tôi nói. – Đừng, đây không phải là thức ăn đâu. Nó… nó…

không là gì cả.

— Tớ trông nó quen quen. – Alix nói.

Tôi đóng sầm nắp và cố đút nó vào lại trong cặp.

Nhưng Alix nhanh hơn.

Bạn ấy chồm qua bàn.

Giật lấy cái hộp từ tay tôi, mở nắp và thọc mấy ngón tay vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.