HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1037

Trông thật xin đẹp nha, sao lại đứng ở đây một mình? Không lẽ đang đợi
mấy anh sao? Xem ra hôm nay mọi người có phúc lớn rồi…..”

Cả bọn lang thang phát ra nụ cười gian ác, ánh mắt dâm đãng lướt nhìn

từ trên xuống dưới cơ thể của Uất Noãn Tâm, tưởng tượng đến những hình
ảnh thô tục.

Cô nôn nóng. “Các người tránh ra…. nếu không tôi la lớn đó!”

“Kêu đi! Nơi hẻo lánh như vậy, xem có ai đến cứu mày. Lát nữa, sẽ để

cho mày kêu cho đủ, kêu lớn chúng, để các anh em vui vẻ……”

Một bàn tay đánh úp về phía ngực cô, bị cô đẩy ra. “Đừng đụng vào tôi.”

“Còn nhìn gì nữa? Mau xông lên….”

Uất Noãn Tâm vừa gào to kêu cứu mạng, vừa chạy thụt mạng. Nhưng

nơi này đúng thật quá hẻo lánh, nên không có ai có thể cứu cô. Chân bị vấp,
té ngã xuống đất.

Bọn chúng lập tức lật người cô lại, đè lên cơ thể cô, giữ chặt tay chân

chân. Bọn lang thang đè lên người cô còn móc ra một con dao kề lên cổ cô.
“không muốn chết, thì ngoan ngoãn đi. Đợi ông đây chơi xong, sẽ thả mày
đi.”

Một tên khác nước miếng sắp chảy ra, gấp gáp thúc giục như con khỉ.

“Anh hai, anh nhanh chút, rồi đến lượt em, nhanh nhanh nhanh đi….”

Uất Noãn Tâm không dám nhúc nhích, sốt ruột đến nỗi chảy cả nước

mắt, cầu xin nói: “Thả tôi ra…. cầu xin các người…. thả tôi ra…..”

“Ua…. đừng khóc…. mấy anh em sẽ làm cho em vui vẻ….” Ánh mắt

gian ác ghê tởm như chuột nhắt của tên đó nhìn chằm chằm ngực của Uất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.