HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1286

Nam Cung Nghiêu nghẹn lời trong chốc lát, cứ cảm thấy mỗi câu hôm

nay cô nói đều đang châm chọc, anh nghe mà cảm thấy khó chịu.

Uất Noãn Tâm đương nhiên cũng biết, nhưng cô cố ý đó. Tối hôm qua

nhìn thấy anh đau khổ, cô cũng khó chịu cả đêm. Hạ quyết tâm, không thể
tiếp tục kéo dài nữa, nhất định phải nhanh chóng chặt đứt dây rối, nếu
không hai người đều bị giày vò đến bị thươg tích đầy mình, đau đớn đến
chết.

Cho nên, cô vẫn luôn cố gắng lạnh nhạt với anh. Có lẽ anh không chịu

nổi thái độ này của cô, sẽ buông tay cũng nên.

Nam Cung Nghiêu không nói thêm lời nào, làm vệ sinh cá nhân xong,

ngồi vào bàn ăn sáng.

Vừa ăn được một chút, Uất Noãn Tâm đem đơn xin ly hôn để ở trước

mặt anh. “Ký đi, cứ kéo dài như vậy ai cũng không tốt.”

Anh ngừng ăn, nhíu chặt lông mày lại, không vui ngẩng đầu lên trừng

mắt nhìn cô, lời vàng ý ngọc. “Anh đã nói rồi, anh không ly hôn.”

“Anh không cảm thấy mình như vậy rất mất tự trọng sao?” Cô hít vào,

buộc chính mình phải nói những lời khó nghe nhất. “Giống y như một con
chó ghẻ không có liêm sỉ, bám díu không buông. Anh không thấy phiền
phức, nhưng tôi thấy rất phiền! Mau ký đi, chết sớm đầu thai sớm.”

Trong mắt Nam Cung Nghiêu lóe lên một ánh sáng sắc bén, tức giận đến

nỗi trên cổ đã nổi đầy gân xanh. Trong lòng giận giữ như sóng biển nổi
cuồn cuộn, cả người nổi đầy lửa giận, lại không biết nên trút ra như thế nào.
Nghiến răng, nói một cách tàn nhẫn: “Em nhất định phải nói chuyện với
anh bằng giọng điệu này sao?”

“Nếu không tôi phải nói chuyện với anh bằng giọng điệu gì? Cầu xin tôi

cũng cầu xin rồi, nói cũng đã nói rồi, nhưng những lời khuyên bảo dễ nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.