HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1531

Nam Cung Nghiêu trời đánh, anh đã lấy thủ đoạn ti tiện này ở trên

giường tra tấn cô chưa đủ sao, đã vậy còn dám giở trò này với con trai,
ngay cả người thân duy nhất của cô anh cũng muốn cướp. Đúng là đê tiên
vô liêm sỉ mà, không thể nhẫn nhịn được nữa. Cô gấp gáp đuổi theo, trên
đường chạy như điên, khó khăn lắm mới bắt được hai người họ đang đứng
đợi ở con đường chờ xe của trường đến đón.

Hai đôi mắt to đen lay láy của Uất Thiên Hạo sáng rực lên, “pa pa, ma

ma đuổi đến rồi.”

Nam Cung Nghiêu đã đoán được là cô sẽ không dễ dàng bỏ qua, cố ý

chơi cô, nhếch môi nở nụ cười lạnh nhạt, dáng vẻ tao nhã chờ cô theo đến.

Uất Noãn Tâm muốn chữi ầm lên, nhưng cô mệt quá thở hì hụt, ôm lấy

ngực thở giống như con bò, một tay chỉ vào Nam Cung Nghiêu.
“Anh…….. anh……….. anh cái đồ………….”

“Tôi cái đồ gì hả? Cầm thú sao? Biến thái hay là vô liêm sỉ, bỉ ổi? Trước

muốn mắng chữi, em cũng nên đợi cho đến khi thở đều lại đã.”

Bé Thiên vội chạy đến giúp cô vỗ lưng, “ma ma có muốn uống nước

không?”

Uất Noãn Tâm một tay chống nạnh, vẫy tay, hồi lúc sau mới đứng thẳng

người lại. “Nam Cung Nghiêu, anh quá đê tiện, dám, dám ném tôi qua một
bên, cướp bé Thiên đi………”

“Tôi ném em qua một bên hồi nào? Không phải em đã theo đến rồi sao?”

Anh chế giễu, “nhìn hai chân em ngắn như vậy, mà chạy cũng nhanh nhỉ.
Sáng sớm chạy bộ một vòng, coi như là rèn luyện cơ thể, em nên cảm ơn
tôi mới đúng.”

“Cảm ơn cái đầu anh! Đồ cầm thú!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.