HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1637

“Phải không vậy? Sao tôi không cảm thấy vậy nhỉ.” Cô cười mỉa. Anh là

người đàn ông vô liêm sỉ nhất, không giữ lời nhất trên thế giới này mà cô
từng gặp. Anh cũng có mặt mũi nói mình giữ lời sao? Đây là câu chuyện
cười nực cười nhất mà cô từng nghe.

“Em không tin sao? Đã vậy tôi sẽ chơi xấu cho đến cùng nhé?”

“Anh dám!”

Nam Cung Nghiêu đột nhiên nở nụ cười gian xảo. “Em nhìn em bây giờ

kìa, giống y như trái bom nổ chậm, hở chút là bùm lên, chẳng có chút bình
tĩnh gì hết. Nếu em cứ như vậy hoài, sớm muộn cũng sẽ điên lên đó.”

“Tôi có bị điên, thì cũng do tên cầm thú như anh dồn ép đó!”

“Vậy sao? Thì ra tôi có sức ảnh hưởng đến em lớn như vậy.” Nam Cung

Nghiêu cười rất thoải mái, nhưng nó lại giống như cây đinh chọt vào mắt
Uất Noãn Tâm, trong mắt chảy máu, ước gì có thể băm anh ra thành trăm
mảnh.

Trên đường đi ra biệt thự, Ngũ Liên buông lỏng bàn tay đang nắm chặt,

một mình đi thẳng về phía trước, rồi lên xe.

Hứa Linh Lung nhìn bàn tay trống không của mình, trái tim cũng trở nên

trống rỗng, cổ họng nghẹn ngào, vô cùng khó chịu. Đột nhiên cô cảm thấy
thứ anh buông không phải là bàn tay, mà là cô, cô vốn không phải là người
anh muốn, cho nên anh mới tàn nhẫn lạnh nhạt đến như vậy, không hề có
chút lưu luyến nào.

Hai người im lặng suốt quãng đường, cho đến khi đèn đỏ, Ngũ Liên mới

dừng xe, đốt một điếu thuốc, gương mặt khôi ngô bị che mờ bởi làn khói
trắng.

“Hút thuốc ở trên xe, không tốt đâu….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.