HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1653

“………..Ừ! Cũng được, vậy tôi đi trước đây.” Ngũ Liên đi được vài

bước, rồi quay đầu lại, nhìn cô. “Chúng ta sau này có thật là sẽ không ặp
nhau nữa không?”

“Có lẽ vậy, em cũng không biết nữa!”

Cô luôn cảm thấy, bọn họ sẽ không hoàn toàn cắt đứt liên lạc với nhau.

Có lẽ rất nhiều năm sau, tại một ngõ hẻm nào đó, sẽ gặp lại nhau. Hai
người dắt theo con cháu của mình, nhìn nhau trong gió tuyết, nhắm mắt
một cái thì nhiều năm trôi qua. Sau đó tiếp tục chào hỏi nhau, rồi nói lời
chào tạm biệt, đó cũng coi như là một kết thúc tốt đẹp nhất.

“Ngũ Liên.” Cô gọi anh, “cô Hứa là một người con gái rất tốt, em hy

vọng anh có thể trân trọng cô ấy!”

“Ừ! Tôi sẽ làm vậy!”

Bởi vì cô từng làm anh đau khổ, cho nên anh càng phải hạnh phúc hơn.

Buông tay, đúng là thoải mái hơn rất nhiều.

Uất Noãn Tâm dõi theo xe của Ngũ Liên rời đi, tảng đá lớn đè nén trong

lòng cuối cùng cũng bỏ xuống được, có thể thở phào nhẹ nhõm.

Ngũ Liên, xin lỗi anh, anh nhất định phải hạnh phúc đó…….. nhất định

phải hạnh phúc!

Cô lặng lẽ đi một đoạn đường thì đột nhiên điện thoại đổ chuông, bất ngờ

nghe được giọng của bé Thiên ở đầu bên kia. “Ma ma, con là bé Thiên….”

“Bé Thiên………” Uất Noãn Tâm lo lắng gọi to, “ma ma rất nhớ con.”

Bé Thiên đọc địa chỉ cho cô bằng tốc độ nhanh nhất, “ma ma, ma ma

mau đến cứu con đi……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.