HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 265

Cô gật đầu. Đáp là là đúng vậy! Nếu không phải chịu sự sợ hãi lớn như

vậy, thì lúc nãy cô cũng không ở trong lòng anh khóc giống như một đứa
trẻ chịu uất ức, một mảng nước mắt làm ướt cả ngực anh đã chứng minh tất
cả.

Nam Cung Nghiêu dập điếu thuốc, đi về phía cô. Không hề có sự báo

trước nào, vươn một cánh tay kéo cô lại. Không phải là một cái ôm thân
mật, nhưng vẫn kéo cô vào trong lồng ngực của bản thân. Uất Noãn Tâm
hoàn toàn choáng váng. “Anh, anh đang…

Môi của anh, thì thầm bên tai cô. “Đừng sợ, anh sẽ không để cho em gặp

nguy hiểm!”

Cảm giác này, giống như đột nhiên có một dòng nước ấm, đổ ào xuống

một tảng băng. Tuy không đủ làm tang chảy khối băng, nhưng lại có một
giây ấm áp, vô cùng run rẩy.

Song giờ phút này, cô không thể xác định được, nín thở chờ đợi câu nói

tiếp theo của anh. Ví như một câu nói ác độc ’Cô vẫn còn giá trị để lợi
dụng, tôi sẽ không để cô chết nhanh đến vậy’.

Nhưng không hề có, sau vài giây ngắn ngủi, anh buông cô ra, một cái

hôn nhẹ vào tóc giống lúc bình thường đứng trước mọi người, để lại cho cô
một sự nghi ngờ không đoán ra được, đã vậy còn nở nụ cười dịu dàng với
cô, quay người rời đi.

Cô vẫn đứng im tại chổ, hoàn toàn ngây ngốc.

………………………….

Buổi tối khi Hà quản gia bước vào cô vẫn còn kích động bởi hành động

‘ăn không tiêu’ của Nam Cung Nghiêu. “Thiếu phu nhân, đại thiếu gia nói
cô đã chịu sự sợ hãi, bảo tôi mang canh nhân sâm vào cho người uống để
giảm bớt lo sợ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.