HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 486

Ánh mắt của Nam Cung Nghiêu quét qua, Uất Noãn Tâm vội vàng quay

đầu lại, mặt cuối thấp hơn, chỉ thiếu chút nữa là dán sát vào. Trong lòng
thầm nghĩ tại sao anh lại đến đây, thật mất khẩu vị!

Nhưng Nam Cung Nghiêu chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấy cái bài

trơ trọi kia, bóng người cô đơn của một người con gái, bàn cách đó đồng
nghiệp của cô ngồi đầy. Hiển nhiên, Uất Linh Lung thật biết cách lãnh đạo,
mới có vài ngày, đã có thể cô lập cô hoàn toàn. Hướng Vi đi gọi đồ ăn, anh
tìm một chổ để ngồi, nở nụ cười có hàm ý. Giọng nói trầm ổn lạnh lẽo phá
tan bầu không khí yên tĩnh, vang vọng khắp nhà ăn. “Luật sư Uất, làm
phiền cô qua đây một chút.”

“Uất Linh Lung, có phải đang gọi chị không?” Đám nhân viên đẩy Uất

Linh Lung, cô đắc ý đứng dậy. Nhưng Nam Cung Nghiêu vốn không thèm
nhìn cô, mà cứ nhìn chằm chằm vào Uất Noãn Tâm đang quay lưng với
anh. Cất giọng cao hơn, gọi đúng tên họ. “Luật sư Uất Noãn Tâm!”

Đáng chết! Anh cứ vậy mà tìm cô ta? Cô bị mất mặt, nhưng không thể

làm loạn, căm phẫn ngồi xuống.

Lúc Nam Cung Nghiêu gọi rõ ràng ba chữ ‘Uất Noãn Tâm’, ánh mắt của

mọi người lập tức đổ dồn lên người cô, giống như hàng ngàn mũi tên, trong
chốc lát đâm vào cô thành con nhím.

Cô có thể giả vờ, cô không phải Uất Noãn Tâm không?

Nhưng bởi vì chuyện bị xa lánh, cho nên mọi người đều biết đến cô?

Ánh mắt có cần độc ác đến vậy không?

Uất Noãn Tâm tự biết mình khó trốn thoát, đành phải căng cứng da đầu,

cuối đầu thấp xuống, nhìn mũi chân của mình từ từ bước qua, yếu ớt hỏi:
“Tổng tài, anh tìm tôi?”

“Cô để quên phần ăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.