HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 506

cũng chẳng nhằm nhò gì.

“Hôn nhau?” Uất Noãn Tâm thật bội phục trí tưởng tượng và bản năng sỉ

nhục người khác của anh. “Anh nói bậy gì đó? Lúc nãy tôi ngủ say mà!”

“Là ngủ say thật, hay giả vờ ngủ say, để anh ta hôn cô hả? Trò chơi lạc

mềm buộc chặt này, chơi đến mức thuần thục rồi ha!” Nam Cung Nghiêu
không vui nói. “Lúc nãy khi anh ta định hôn cô, tôi nên làm tròn trách
nhiệm của một người chồng, nhắm một mắt mở một mắt, để mặc cho hai
người ‘ngoại tình’!”

“Anh ấy hôn tôi? Làm sao có thể chứ! Trời tối vậy, nhất định anh đã nhìn

nhần rồi!”

“Tôi nhìn nhầm? Uất Noãn Tâm, cô cho tôi là người mù hay kẻ ngốc?

Gần như vậy, tôi có thể nhìn nhầm sao?”

“Tôi…………..” Uất Noãn Tâm hoàn toàn không còn lời nào để nói.

Nam Cung Nghiêu là người bảo thủ, cao ngạo, cố chấp, chẳng qua chỉ
muốn sỉ nhục cô, chứ không muốn nghe cô giải thích.

Cô đã từng trải qua nhiều lần trùng hợp vậy, làm sao vẫn ngốc đế nỗi có

ý biện minh cho chính mình chứ?

Từ khi vào ‘Hoàn Cầu’, mỗi ngày cô đều đầu tắc mặt tối, mệt muốn chết,

đã không còn sức đáp trả lại những lời công kích cùng cố tình gây sự của
anh.

“Anh còn lời nào muốn sỉ nhục tôi, mau nói cho hết. Tôi rất mệt, muốn

về nhà! Coi như tôi cần xin anh đi!” Cô hạ mình cầu xin anh, ánh mắt ảm
đạm, ẩn trong đó có chút ươn ướt, giống như một đứa trẻ chịu uất ức, làm
cho đáy lòng của Nam Cung Nghiêu có chút không đành lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.