HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 754

Đôi mắt đã suy yếu sắp chịu đựng không nổi của Uất Noãn Tâm hé ra

một đường, cho rằng chính mình xuất hiện ảo giác. Nhưng âm thanh càng
ngày càng rõ ràng.

Là anh ấy!

Thực sự là anh ấy! Anh đã đến cứu cô rồi!

Cô muốn gọi anh, nhưng cổ họng quá khô, không cất tiếng được, đôi

chân thon dài duỗi ra, đá trúng một chai bia.

Nam Cung Nghiêu nghe thấy có một tiếng động nhỏ vang lên, đứng lại,

chạy như điên về nơi phát ra âm thanh, chân đá cửa của một căn phòng
nhỏ, bật đèn lên.

Uất Noãn Tâm suy sụp nằm ngã trong một góc, sắp không xong rồi.

Nam Cung Nghiêu mừng như điên, xông qua đó nâng cô dậy. “Em không

sao chứ? Em có thể nghe thấy lời tôi nói không? Uất Noãn Tâm!!!”

Cô yếu ớt gật đầu, vui mừng, kích động, khóc không ra nước mắt.

“Cám ơn trời đất, em vẫn còn sống!” Nam Cung Nghiêu như vừa trải qua

một ải sống chết, ôm chặt lấy cô, không nỡ buông ra. Anh từ trước đến giờ
chưa bao giờ cảm ơn, cảm kích thượng đế đã để cô trở về bên cạnh anh như
vậy, nếu không, anh thực sự không biết chính mình nên thay đổi như thế
nào để sống tiếp.

Ôm rất lâu rất lâu, anh mới nghĩ đến phải cởi trói cho cô. Nhưng lúc này,

trên người cô đang cột một trái bom đang phát sáng, bắt đầu đếm ngược
thời gian 60 giây……..59 giây……..

Uất Noãn Tâm trợn to hai mắt, cổ họng khô ran cất lên tiếng thúc giục

khàn khàn. “Đi……….đi………..đi mau…………..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.