HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 823

“Em muốn mà!” Uất Noãn Tâm ngẩng đầu nhìn anh, cố gắng nở một nụ

cười tự nhiên, ánh mắt trong suốt như dòng nước mát. “Em về phòng trước
đây, anh ngủ ngon!”

Bóng dáng của cô, làm cho Nam Cung Nghiêu khó chịu. Có lúc anh thực

sự rất không thích tính cách này của cô, tự cho mình lương thiện, luôn suy
nghĩ cho người khác. Chịu uất ức, cũng âm thầm chịu đựng, từ trước để giờ
không bao giờ để lộ ra ngoài.

Cô cho rằng bản thân như vậy rất vỹ đại sao, nhưng cô có từng nghĩ đến

cảm nhận của anh, cô muốn anh nợ cô không dứt, cuối cùng cảm thấy tội
lỗi mà chết sao?

……………..

Uất Noãn Tâm xin nghỉ phép ba ngày, mỗi ngày ở bên giường chăm sóc

Nam Cung Vũ Nhi, trò chuyện với cô ấy, nghe cô ta nói Nam Cung Nghiêu
chăm sóc cô ấy như thế nào, cẩn thận ra sao, cô nghe đến nổi trong lòng
chua xót, nhưng vẫn nở nụ cười, thực sự rất khó chịu.

Nam Cung Vũ Nhi mỗi ngày đều quấn lấy cô trò chuyện hai ba giờ, cô

vẫn không thể nào nghỉ ngơi thật tốt. Ngày hôm nay không biết làm sao,
đang trò chuyện thì ngủ lúc nào không hay biết. Lúc tỉnh lại, bên ngoài đã
tối đen, trời nổi giông lớn, sấm chớp vang rần, cây bị thôi ngã qua ngã lại,
làm cho người khác vô cùng sợ hãi.

Uất Noãn Tâm nhớ Nam Cung Vũ Nhi từng nói cô ấy rất sợ sấm chớp,

vội vàng muốn nắm lấy tay của cô ấy, để cô ấy không còn sợ hãi.

Nhưng……….. trên giường trống không…….

Lạnh băng.

Nói rõ cô ấy đã rời khỏi rất lâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.