Cô thấy hắn ta ôm mình đi vào phòng, lại dùng chân đá cửa phòng đóng
lại. Hắn đem cô đi đến bên giường, nhẹ nhàng đặt cô lên đó. Lưng tiếp xúc
với mặt giường mềm mại khiến Yên Lam kìm lòng không đậu mà rên nhẹ
ra tiếng.
Nhìn thân mình mảnh mai kiều diễm đang nằm trên giường, cả người hắn
ta đều phấn chấn hẳn lên, khẩn trương đè cả người lên Yên Lam.
“Dừng…Dừng lại!” Từng lời yếu ớt phát ra từ miệng Yên Lam, “Nếu
anh dám làm như vậy, tôi sẽ hận anh cả đời!”
“Em đã uống thuốc của tôi, chỉ cần một chút nữa em sẽ phải cầu xin tôi,
sẽ phải vặn vẹo dưới thân tôi để cầu hoan, nếu không em sẽ thấy vô cùng
thống khổ!” Tên cầm thú đắc ý nói , “Chỉ cần em là người của tôi, em nhất
định sẽ phải gả cho tôi, đến lúc đó tôi sẽ bù lại cho em. Còn hôm nay, nhất
định em phải làm tình với tôi!”
“Cho dù thống khổ, tôi sẽ không mở miệng cầu xin loại hạ lưu như anh!
Anh đừng mơ!” Yên Lam khổ sở mở miệng nói.
“Thật không?” Kẻ vô lại nào đó cười cười, những ngón tay khẽ mơn trớn
khuôn mặt đỏ bừng của cô. Sự lạnh lẽo từ bàn tay hắn truyền đến, nhiệt độ
cơ thể giảm bớt, Yên Lam thoải mái khẽ hừ một tiếng.
“Sao nào? Em còn nói không cần tôi sao?” Khuôn mặt tà ác dâm loạn của
Ước Hàn ở ngay phía trên Yên Lam, đôi môi ghê tởm kia có thể sẵn sàng hạ
xuống mặt cô bất cứ lúc nào.
“Cút ra cho tôi!” Yên Lam lấy chút sức tàn còn lại đánh lên khuôn mặt
của hắn ta.
“Chỉ bằng em thì làm sao có thể?” Tên cầm thú che mặt, hắn không tin
Yên Lam uống xong thuốc của hắn lại có thể kiên trì lâu đến như vậy. Cho