"Cụ ơi, rốt cuộc cụ muốn vào trong làm gì chứ!" Bảo vệ cửa bất đắc dĩ
nói, nhìn cách ăn mặc của ông cụ không giống với những khách hàng có
việc lui tới với công ty, cũng không giống muốn đến tìm người. "Cháu đã
nói qua với cụ, cụ muốn tìm ai? Nói cho cháu biết bộ phận, tên họ, chức vụ
của người đó, cháu giúp cụ liên hệ."
"Không cần phiền đến cậu đâu, tôi chỉ là muốn vào xem, sau đó sẽ tìm
người quen." Ông cụ nôn nóng, nói.
"Xin lỗi, tập đoàn chúng cháu không mở cửa cho công chúng, nếu như cụ
muốn tham quan, xin vui lòng đến viện bảo tàng tham quan." Người bảo vệ
tận chức tận trách nói.
"Cậu nói vậy là có ý gì? Tôi không phải đã nói tôi muốn tìm người rồi
sao! Nếu tôi biết cô ấy ở bộ phận nào tôi còn có thể không nói với với cậu
sao! Tôi cũng không phải loại người ăn không ngồi rồi, chuyên môn đến
đây tìm cậu gây sự!" Bị ngăn cản, ông cụ cuối cùng cũng gắt lên.
Yên Lam đứng bên cạnh nhìn ông lão này, đột nhiên cảm thấy rất thân
thiết, liền bước đến. "Hai vị đại ca, làm phiền các anh, ông cụ này là người
thân của tôi, tôi là Yên Lam, thư ký của tổng tài, để ông ta vào đi!"
Thấy Yên Lam, hai người bảo vệ lập tức lộ ra vẻ mặt tươi cười, ai mà
không nhận ra thư ký Yên chứ! Đó chính là người tâm phúc bên cạnh tổng
tài, không những dáng vẻ xinh đẹp, hơn nữa cách đối đãi với những người
khác cũng đặc biệt ôn nhu.
Hai người bảo vệ không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu không phải do thư
ký Yên ra mặt, không biết còn phải cùng ông cụ này tranh cãi tới khi nào
nữa!"Được rồi, nếu là người thân của thư ký Yên, vậy mời vào đi!" Lại tiện
tay trỏ trỏ vào chiếc túi da rắn trên người ông cụ, "Cụ có muốn gửi túi ở đây
trước hay không, đợi lát nữa đi ra sẽ lấy lại?"